“Ngài ban cho các ông năng lực và quyền phép!”.
Một buổi chiều năm 1865, Lincoln mặt vùi vào tay, nói với nội các, “Thưa các ngài, chẳng bao lâu nữa, sẽ có tin quan trọng! Đêm qua, tôi mơ thấy mình đơn độc trên một chiếc thuyền, không chèo, không lái… bất lực trong một đại dương vô tận!”. Im lặng vần vũ! “Nhiều lần, tôi đã mơ như thế; mỗi lần, là một trận chiến lớn. Vâng, có lẽ ngày mai, hoặc vài giờ nữa!”. Năm giờ sau, ông bị ám sát. Vậy mà, vị tổng thống luôn cảm nhận bất lực và yếu hèn đó lại trở nên ‘một huyền thoại can trường’ nhờ niềm tin vào Chúa của mình!
Kính thưa Anh Chị em,
Như người dân Hoa Kỳ đã nhìn thấy sự ‘bất lực và can trường’ nơi vị tổng thống huyền thoại của họ, trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta khám phá điều tương tự nơi các môn đệ của Chúa Giêsu. Ngài sai họ đi trong yếu hèn và mạnh mẽ, ‘bất lực và quyền năng!’.
Sai các môn đệ lên đường, Chúa Giêsu thông chia cho họ những gì Ngài có, “Ngài ban cho các ông năng lực và quyền phép!”. Thế nhưng, cùng lúc, Ngài buộc họ ra đi trong yếu đuối và khó nghèo; Ngài thu nhỏ vali của họ, gần như không còn gì, “Đừng mang gì đi đường!”. Ngài muốn nói, hành trang của họ là Ngài và chỉ một mình Ngài. Ngài hạn chế tối đa tư trang hành lý, để họ biết rằng, khiên thuẫn của họ nằm ở tình yêu họ dành cho Ngài, chứ không ở đâu khác; ở bất cứ ai khác, bất cứ tài sản hay tài năng nào.
Qua đó, rõ ràng, Chúa Giêsu đang xung trận cùng các môn đệ ‘từ một khoảng cách kín đáo’; Ngài muốn quyền năng của Ngài bộc lộ trong sự mỏng giòn của kẻ được sai. Vì lẽ, Thiên Chúa thường hoạt động mạnh mẽ qua những trải nghiệm bất lực của con người. Chính trong tình trạng dễ bị tổn thương này, bạn và tôi sẽ chỉ cậy trông vào một mình Ngài, vốn là ‘lá chắn’, thay cho sự cậy mình hay cậy vào một quyền lực thế gian nào!
Esdra, qua bài đọc hôm nay, một con người lấy Thiên Chúa làm lá chắn, “Tôi quỳ gối xuống, giơ tay lên Chúa là Thiên Chúa của tôi”. Trong bất lực, ông van xin, “Tội chúng con đã quá nhiều!”, và nhận ra quyền năng của Chúa khi Ngài đổi lòng vua Ba Tư để vua xót thương dân, cho dân được định cư và có thể xây đền thờ; nhờ đó, họ có thể hát mừng “Chúc tụng Thiên Chúa, Đấng muôn đời hằng sống!” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca. Esdra trải nghiệm thế nào là ‘bất lực và quyền năng’ qua những gì Chúa đã làm.
Anh Chị em,
‘Bất lực và quyền năng!’. Chúa Giêsu đã sống sự tương phản và mâu thuẫn này. Sinh ra trong lạnh lẽo; chết đi trong tủi nhục! Vậy mà chính trong sự bất lực tột cùng đó, sức mạnh và quyền năng của Thiên Chúa được tỏ hiện. Như đã sai các môn đệ, Chúa Giêsu đang sai chúng ta đi, thông chia sức mạnh và quyền năng của Ngài cho mỗi người. Bao lâu không còn bám víu vào bất cứ điều gì khác ngoài Ngài, bạn và tôi luôn đủ sức để chiến đấu. Ngài đang nâng đỡ chúng ta ‘từ một khoảng cách kín đáo’; Ngài đang đợi mỗi người từng giây phút trong các nhà chầu để bổ sức và tạo niềm cảm hứng hầu bạn và tôi mạnh mẽ ra khơi. Nhất là những khi thuyền đời chúng ta gặp bão, khi “không chèo, không lái… bất lực trong một đại dương vô tận!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa là dũng lực con, con yêu mến Ngài! Con tạ ơn Chúa, vì con xác tín rằng, Chúa luôn bang trợ con ‘từ một khoảng cách kín đáo!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)