“Xin cho mắt tâm hồn anh em được sáng suốt”.
Kính thưa Anh Chị em,
‘Cảm hứng thôi, chưa đủ’, ‘Truyền cảm hứng, vẫn chưa đủ’; cảm hứng còn phải được kéo dài, phải được sống trọn vẹn nữa. Đó có thể là chủ đề của phụng vụ Lời Chúa hôm nay.
Thánh Phaolô cảm tạ Thiên Chúa vì cộng đoàn Êphêsô non trẻ của ngài không chỉ được cảm hứng từ Chúa Kitô; từ chính ngài, vị chủ chăn đầy cảm hứng… nhưng họ đã sống, đã kéo dài niềm cảm hứng ấy khi sống bác ái Phúc Âm với nhau, với lương dân chung quanh. Và đó là lý do Phaolô sung sướng cất lên lời tạ ơn Thiên Chúa, “Khi nghe biết lòng tin của anh em đối với Chúa Giêsu, và lòng mến của anh em đối với hết thảy các thánh, tôi không ngừng tạ ơn Chúa cho anh em”; Phaolô cầu nguyện để họ biết rằng, ‘cảm hứng thôi, chưa đủ’, còn phải sống nữa, “Xin cho mắt tâm hồn anh em được sáng suốt, để anh em biết thế nào là trông cậy vào ơn Người kêu gọi”.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng hứa một điều rất cảm hứng, “Ai xưng nhận Thầy trước mặt người đời, Con Người cũng sẽ xưng nhận nó trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa”. Các thánh không chỉ cảm hứng Chúa Giêsu, Thầy mình, nhưng đã sống và chết cho niềm cảm hứng Kitô trọn vẹn; và đó là công trình của Thiên Chúa đã làm nơi những con người mỏng dòn và yếu đuối của các ngài như Thánh Vịnh đáp ca tuyên xưng, “Chúa đã đặt Con Chúa làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo”; không chỉ cảm hứng, các ngài đã sống, đã chết nên truyền được cảm hứng.
Một trong những bằng chứng cao cả về những con người không chỉ cảm hứng, nhưng sống chết với nó khi xưng nhận Chúa Giêsu trước mặt người đời, là các thánh tử đạo. Suốt chiều dài lịch sử, tuần tự vị này đến vị khác, các ngài chứng thực tình yêu của mình đối với Thiên Chúa; các ngài đã giữ vững đức tin, bất chấp bắt bớ và cả cái chết. Một trong những vị tử đạo hào hùng ấy là Thánh Ignatiô Antiôkia Giáo Hội mừng kính hôm nay; không thể có một sự trùng hợp nào thú vị hơn.
Trước khi chịu tử hình, Ignatiô gửi thư cho các đồ đệ, “Tôi viết cho tất cả các Hội Thánh để ai nấy biết rằng, tôi sẽ vui lòng chịu chết vì Chúa nếu anh em không cản đường tôi. Tôi van nài anh em, đừng xử tốt với tôi không đúng lúc; hãy để tôi làm thức ăn cho thú dữ, vì đó là đường tôi đến với Chúa. Tôi là hạt lúa mì của Chúa, sẽ được nghiền nát bằng răng thú dữ để nên bánh tinh tuyền của Chúa Kitô. Anh em hãy cầu xin Chúa cho tôi hiểu rằng, những con vật này sẽ là phương tiện để tôi nên lễ tế dâng lên Thiên Chúa”; ‘cảm hứng thôi, chưa đủ”, Ignatiô sống chết cho niềm cảm hứng.
“Ai có Thiên Chúa trong lòng, người ấy mới hiểu tôi đang muốn gì; người ấy mới thông cảm với tôi, và biết những gì đang thôi thúc tôi”; “Không có thú vui trần gian nào, không vương quốc thế tục nào có thể mang lại lợi ích cho tôi theo bất cứ cách nào. Tôi thích được chết trong Chúa Kitô hơn là có quyền trên những giới hạn có thể xa nhất mà thế gian ban tặng. Đức Kitô đã chết thay cho chúng ta là đối tượng duy nhất tôi kiếm tìm. Ngài đã truyền cảm hứng, đã trao tặng chúng ta một niềm khao khát”. Rõ ràng, Ignatiô đã sống, đã chết cho niềm cảm hứng; vì thế, truyền được cảm hứng.
Anh Chị em,
Tháng 10, tháng ‘mưa thánh, lụt thánh’; Mẹ Mân Côi và các thánh truyền cảm hứng cho chúng ta. Đây là một cái nhìn sâu sắc và rất quan trọng mà chúng ta có thể dễ dàng bỏ qua khi đọc nó. Cái nhìn sâu sắc là chúng ta cảm thấy kinh ngạc về lòng dũng cảm của các thánh: Têrêxa nhỏ, Têrêxa lớn, Têrêxa đẹp, Têrêxa ít đẹp; ‘cổ nhất’, Ignatiô; ‘hót nhất’, Carlo Acutis… nhưng chúng ta không tiến thêm một bước để sống niềm tin và lòng can đảm của mình; vì thế, xem ra chúng ta vẫn trắng tay. Vì nếu các thánh chỉ là những gương sáng, thì không đủ, chúng ta còn phải sống chứng tá của họ và trở thành những Têrêxa trắng, Têrêxa đen, Ignatiô, Carlo Acutis khác… tiếp theo trong đời chứng nhân Chúa mời gọi chúng ta sống mỗi ngày nữa.
Mẹ Maria không chỉ truyền cảm hứng để chúng ta sống với Chúa Giêsu, nhưng Mẹ đã thật sự say mê Ngài; Mẹ là bạn của Thánh Thần, Mẹ để Thánh Thần dẫn dắt như Tin Mừng hôm nay nói đến; Mẹ đã hát bài Magnificat và sống bài ca ấy trong đời mình. Mẹ dạy chúng ta hôm nay trong những ngày lụt lội dồn dập, khó khăn chồng chất… cũng biết ca ngợi tình thương và quyền năng của Chúa trên các biến cố mà chúng ta chưa hiểu; và qua đó, chính chúng ta đang sống niềm cảm hứng vậy.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, Chúa, Đức Mẹ và các thánh đã truyền cảm hứng cho con; xin cho con biết, ‘cảm hứng thôi, chưa đủ’, ‘truyền cảm hứng, vẫn chưa đủ’, con còn phải kéo dài nó nữa… may ra con khỏi trắng tay”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)