“Ngày Sabbat, được phép làm điều lành hay điều dữ!”.
Một nhà tâm lý nói, “Nhìn chung, con người muốn trở nên tốt; nhưng không quá tốt, và không phải lúc nào cũng tốt! Vì thế, không dễ dàng, để nó chiều theo điều lành!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Một sự trùng hợp thú vị khi Lời Chúa hôm nay giới thiệu hai con người ‘chiều theo điều lành!’. Một Đavít thời Cựu Ước, một Giêsu, ‘Hậu duệ Đavít’, thời Tân Ước. Thật ý nghĩa, câu hỏi của Chúa Giêsu, “Ngày Sabbat, được phép làm điều lành hay điều dữ!”.
Bài đọc Samuel tường thuật cuộc chiến không cân sức vốn đã đi vào sử thi Israel. Trước đạo quân dữ tợn Philitinh, cầm đầu là hổ tướng Gôliát, Đavít xung trận chỉ với sức mạnh của Chúa. Cậu nói, “Mày mang gươm, mang giáo, cầm lao đến với tao; còn tao, tao đến với mày nhân danh Chúa các đạo binh”. Để rồi, chỉ với một hòn đá, Chúa trao mạng Gôliát – biểu tượng điều ác – cho Đavít. Đavít chiến thắng điều ác, vì đã dám chiến đấu cho điều lành nhờ sức mạnh của Chúa. Nhờ đó, cậu có thể “Chúc tụng Chúa là núi đá cho tôi nương ẩn!” – Thánh Vịnh đáp ca. Đừng quên, Đavít mang theo đến ‘năm’ hòn đá; lẽ ra, chỉ một, tại sao ‘năm?’. Hú hồn! Thiên Chúa làm ngơ, vì Ngài vô cùng nhân hậu!
Với bài Tin Mừng, như một ‘Đavít khác’, Chúa Giêsu vào hội đường, các biệt phái rình rập Ngài. Ở đó, có một người bại tay; họ xem Ngài có chữa người ấy trong ngày Sabbat không nhằm kiếm cớ tố cáo Ngài. Vậy mà, khá thách thức, Chúa Giêsu gọi người bệnh, “Anh đứng dậy, ra giữa đây!”. Đoạn, với hai câu hỏi, Ngài đặt các nhân vật phản diện của mình vào một tình thế khó xử, “Ngày Sabbat, được phép làm điều lành hay điều dữ!”; “Nên cứu mạng người hay giết người?”. Theo Barclay, “Ở đây, Ngài muốn nói huỵch toẹt rằng, ‘Khi Tôi đang tìm cách để cứu lấy sự sống cho một người; thì các ông lại đang tìm cách lấy mạng sống Tôi’. Vậy mà với bất kỳ tính toán nào, cứu sống vẫn tốt hơn giết chết!”. Bởi đó, không có gì ngạc nhiên khi Tin Mừng nói, “Họ làm thinh!”.
Tội lỗi làm tổn hại đến mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa, nó khiến chúng ta thiên về điều ác và không ‘chiều theo điều lành’. Vậy mà, sự cứng lòng lại còn tai hại hơn vì nó kéo dài mãi sự tổn hại do tội lỗi gây ra. Và trái tim của một người càng chai đá thì thương tổn lại càng kéo dài. Chúa Giêsu đau buồn trước sự cứng lòng của người Pharisêu, và nỗi đau buồn đó đã thúc đẩy cơn giận thánh của Ngài. Cơn giận thánh của Ngài không gây ra những lời chỉ trích phi lý; đúng hơn, nó đã thúc đẩy Ngài chữa lành người này hầu họ biết hoán cải và ‘chiều theo điều lành’. Buồn thay, họ vẫn cứng lòng!
Anh Chị em,
Vậy nên “làm điều lành hay điều dữ?”. Trong thế giới hôm nay, Thiên Chúa xem ra đang nhượng bộ sự dữ vốn đang hoành hành cả nhân loại. Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi hãy quyết liệt chiến đấu cho sự thiện, luôn ‘chiều theo điều lành’, không bao giờ khuất phục điều ác khởi đi từ cuộc chiến với cái tôi của mình. Điều ác ấy đang mai phục ngay trong tâm hồn bạn và tôi nhằm kéo ghì chúng ta, không cho chúng ta nên thánh. Là Kitô hữu chúng ta nhất mực chiến đấu cho điều lành đến cùng bằng sức mạnh của Chúa.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con muốn trở nên tốt; đừng để con tốt nửa vời! Cho con không chiều theo điều ác một khi nó dấy lên; giúp con tỉnh táo, khôn ngoan ‘chiều theo điều lành!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)