Lời Chúa Hôm Nay
Chúa Nhật Tuần VI Mùa Phục Sinh Năm A
BÀI ĐỌC I: Cv 8, 5-8. 14-17
“Các ngài đặt tay trên họ, và họ nhận lãnh Thánh Thần”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, Philipphê đi xuống một thành thuộc sứ Samaria, rao giảng Đức Kitô cho họ. Dân chúng chú ý đến những lời Philipphê rao giảng, vì họ cũng nghe biết và xem thấy các phép lạ ngài làm. Quỷ ô uế đã ám nhiều người trong họ, lúc đó kêu lớn tiếng và xuất ra. Nhiều người bất toại và què quặt được chữa lành. Bởi đó cả thành được vui mừng khôn tả.
Khi các tông đồ ở Giêrusalem nghe tin Samaria đón nhận lời Thiên Chúa, liền gởi Phêrô và Gioan đến với họ. Khi đến nơi, hai ngài cầu nguyện cho họ được nhận lãnh Thánh Thần: vì chưa có ai trong họ được nhận lãnh Thánh Thần, họ mới chỉ được chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Bấy giờ các ngài đặt tay trên họ, và họ nhận lãnh Thánh Thần. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 65, 1-3a. 4-5. 6-7a. 16 và 20
Đáp: Toàn thể đất nước, hãy reo mừng Thiên Chúa! (c. 1)
Hoặc đọc: Alleluia.
Toàn thể đất nước, hãy reo mừng Thiên Chúa! Hãy ca ngợi vinh quang danh Người; hãy kính dâng Người lời khen ngợi hiển vinh. Hãy thưa cùng Thiên Chúa: kinh ngạc thay sự nghiệp Chúa! .
Toàn thể đất nước thờ lạy và ca khen Ngài, ca khen danh thánh của Ngài. Hãy tới và nhìn coi sự nghiệp của Thiên Chúa, Người thi thố những chuyện kinh ngạc giữa con cái người ta!.
Người biến bể khơi thành nơi khô cạn, người ta đã đi bộ tiến qua sông, bởi đó ta hãy hân hoan trong Chúa! Với quyền năng, Người thống trị tới muôn đời. .
Phàm ai tôn sợ Chúa, hãy đến, hãy nghe tôi kể lại, Chúa đã làm cho linh hồn tôi những điều trọng đại biết bao. Chúc tụng Chúa là Đấng không hất hủi lời tôi nguyện, và không rút lại lòng nhân hậu đối với tôi.
BÀI ĐỌC II: 1 Pr 3, 15-18
“Người đã chết theo thể xác, nhưng đã nhờ Thần Linh mà sống lại”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, anh em hãy tôn thờ Chúa Kitô trong lòng anh em, hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời thoả mãn cho mọi kẻ hỏi lý do của niềm hy vọng nơi anh em, nhưng phải làm cách hiền từ, kính cẩn, hãy có lương tâm ngay chính, để những kẻ lăng mạ đời sống đạo đức của anh em trong Đức Kitô, phải hổ thẹn về điều họ gièm pha anh em. Vì nếu Thiên Chúa muốn, thì thà làm việc thiện mà đau khổ còn hơn là làm điều gian ác. Vì Đức Kitô đã chết một lần cho tội lỗi chúng ta, Người là Đấng công chính thay cho kẻ bất công, để hiến dâng chúng ta cho Thiên Chúa; thật ra Người đã chết theo thể xác, nhưng đã nhờ Thần Linh mà sống lại. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 14, 15-21
“Thầy sẽ xin Cha và Người sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con yêu mến Thầy, thì hãy giữ giới răn Thầy. Và Thầy sẽ xin Cha, và Người sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác, để Ngài ở với các con luôn mãi. Ngài là Thần Chân Lý mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết được Ngài; còn các con, các con biết Ngài, vì Ngài sẽ ở nơi các con và ở trong các con. Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con. Một ít nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần các con, các con thấy Thầy vì Thầy sống và các con cũng sẽ sống. Trong ngày đó, các con sẽ hiểu biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, và các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Ai nhận các luật Thầy truyền và giữ các luật đó, thì người ấy là kẻ mến Thầy. Và ai mến Thầy sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy sẽ yêu nó, và sẽ tỏ mình ra cho nó”. Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
++++++++++++++++++
17/05/2020 – CHÚA NHẬT TUẦN 6 PS – A
Ga 14,15-21
CHÚA VẪN ĐANG TỎ MÌNH CHO TA
“Ai yêu mến Thầy, thì Cha của Thầy yêu mến, Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.” (Ga 14,21)
Suy niệm: Chúa Giê-su nói những lời này khi từ biệt các môn đệ trước khi Ngài chịu tử nạn. Có thể nói đây là di chúc của người ra đi gửi cho người ở lại. Và Chúa Giê-su lo lắng cho các môn đệ, vì các ông sẽ chao đảo khi không có Thầy ở bên. Do đó, Ngài dặn dò những lời căn cốt nhất để vững tâm các ông: Mặc dù Thầy ra đi, nhưng các môn đệ vẫn có thể gặp được Thầy. Vì Ngài đã hứa, ai yêu mến Thầy, Thầy sẽ yêu mến người ấy và sẽ tỏ mình ra cho người ấy. Hơn thế nữa, người ấy còn được Chúa Cha yêu mến. Như thế, việc Chúa Giê-su phục sinh và lên trời, không phải là lúc con người vụt mất Chúa, nhưng Ngài là niềm hy vọng cho con người. Vì giờ đấy, chúng ta có thể gặp được Chúa Giê-su khắp mọi nơi, được ở với Ngài mãi mãi nếu chúng ta yêu mến Ngài.
Mời Bạn: Được gặp Chúa là ao ước của cả cuộc đời chúng ta. Nhưng nhiều Ki-tô hữu không khỏi băn khoăn, tại sao con cầu nguyện, dự lễ mà con không gặp được Chúa? Nhưng bạn thử hỏi, Chúa sẽ gặp bạn cách nào đây? Không phải vì Chúa không hiện ra với bạn, nhưng bạn đã bắt Chúa hiện ra theo cách của bạn. Chẳng hạn như, Chúa phải hiện ra với tôi cách hữu hình như Chúa đã từng hiện ra với các tông đồ xưa, hay với các thánh. Không! Bạn yêu mến Chúa thì bạn thấy Chúa đang tỏ mình cho bạn.
Sống Lời Chúa: Hôm nay, ở nhà, đi chợ hay đến công trường, đi học hay đi làm, tôi nhớ Chúa đang tỏ mình cho tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn ghi nhớ lời hứa dành cho chúng con, còn chúng con thì rất hay quên Chúa. Xin cho chúng con hằng nhớ rằng, Chúa đang sống và tỏ mình ra với chúng con.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
17 THÁNG NĂM
Một Vương Quốc Không Thuộc Thế Giới Này
Trong bữa Tiệc Ly, Đức Kitô nói với các Tông Đồ một cách rất rõ ràng về việc Chúa Thánh Thần sẽ đến. Sau khi Người sống lại, Người lại nhắc lại lời loan báo và lời hứa ấy “về điều mà anh em đã nghe Thầy nói tới, đó là ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì trong ít ngày nữa sẽ chịu phép Rửa trong Thánh Thần” (Cv 1, 4 – 5).
Rồi các Tông Đồ hỏi Người: “Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc It-ra-en không?” Các Tông Đồ vẫn tỏ ra không hiểu. Giống như những đồng bào Do Thái của các ông, các ông nghĩ rằng Đức Kitô sẽ cứu họ khỏi ách đàn áp chính trị.
Câu trả lời của Đức Giêsu: “Anh em không cần biết thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt” (Cv 1, 7). Có những thời gian khác nhau trong lịch sử thế trần: những thời gian của các dân tộc và của các quốc gia, những thời gian của cầm quyền và những thời gian của suy vong. Nhưng ở đây Đức Giêsu đang nói đến một thời gian khác: “Anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Ngài ngự xuống trên anh em, và anh em sẽ là chứng nhân của thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê, Samaria và cho đến tận cùng trái đất.” (Cv 1, 8).
Đức Giêsu đang đề cập đến một thời gian khác hẳn, một lịch sử khác hẳn, một vương quốc khác hẳn với vương quốc trần thế của It-ra-en. Thánh Thần sẽ đưa anh em ra khắp các phố phường của Giê-ru-sa-lem; và rồi sẽ sai anh em đi tới tận những chân trời góc biển xa xôi. Anh em sẽ rao giảng cho mọi dân tộc, mọi ngôn ngữ, mọi văn hóa, mọi lục địa.
Các thánh vịnh cũng nói lên cùng âm hưởng ấy: “Vỗ tay đi nào, muôn dân hỡi! Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo! Vì Đức Chúa là Đấng Tối Cao, Đấng khả úy, là Vua Cả thống trị khắp địa cầu. Thiên Chúa là Vua thống trị chư dân” (Tv 47, 2 – 3. 9). Vương quốc vốn “không thuộc thế gian này” ấy lại được mặc khải một lần nữa trong những lời này. Chúng ta nhớ lại biến cố thăng thiên – trong đó Đức Kitô được tôn dương làm Vua cao cả trên các tầng trời.
Vương quốc ấy được nhận ra xuyên qua lịch sử của mọi dân tộc và mọi quốc gia. Nó được nhận ra nơi Đức Kitô trong tư cách là sự hoàn thành mọi sự.
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 17/5
Chúa Nhật VI Phục Sinh
Cv 8, 5-8.14-17; 1Pr 3, 15-18; Ga 14, 15-21.
Lời Suy Niệm: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy.”
Chúa Giêsu đang đặt vấn đề với mỗi người trong chúng ta về yêu mến Chúa. Muốn thực hiện việc yêu mến này, cần phải tuân giữ giới răn của Người.
Lạy Chúa Giêsu, Điều răn của Chúa là chúng con phải yêu thương nhau như Chúa đã yêu thương chúng con. Xin cho mỗi người chúng con luôn nhớ điều răn này mà sống với nhau trong mọi hoàn cảnh, để tình yêu được nối dài mãi.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
17 Tháng Năm
Ði Một Ðoạn Ðường Với Chúa
Người Ấn Ðộ có kể một câu chuyện ngụ ngôn như sau: Có một người thanh niên nọ khao khát được nhìn thấy Chúa. Ðêm ngày, anh cầu nguyện liên lỉ chỉ mong sao cho ước nguyện của mình thành sự thật. Quả thực, không bao lâu, Thiên Chúa đã đến với anh dưới hình dạng của một con người đẹp đẽ, uy quyền, trầm tĩnh.
Chúa đề nghị với anh: “Con có thể đi với Ta một quãng đường không?”. Người thanh niên cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Chúa và anh đồng hành với nhau như một đôi bạn tri âm. Ði một lúc, Chúa dừng lại nói với anh: “Ta khát nước, con có thể đi tìm cho Ta một ít nước không?”.
Người thanh niên hăm hở đi tìm nước. Lòng anh tràn ngập hạnh phúc. Còn gì sung sướng bằng đi tìm nước để mang về cho Chúa… Nhưng, anh đi tìm mãi mà không thấy nơi nào có nước… Anh đi mãi để rồi cuối cùng dừng lại bên một bờ sông. Anh đang chuẩn bị lấy nước mang về cho Chúa, thì tình cờ một cô gái đẹp xuất hiện bên bờ sông. Cô gái đẹp đến độ người thanh niên không còn thấy cảnh vật xung quanh, cũng như không còn nghĩ đến việc mang nước về cho Chúa.
Anh nấn ná đến làm quen với cô gái. Họ thương nhau, lấy nhau và sinh được nhiều con cái. Không gì đầm ấm, hạnh phúc cho bằng. Nhưng một cơn ôn dịch xảy đến. Người thanh niên đưa vợ con đi đến một nơi khác. Nhưng khi họ đi qua một chiếc cầu, thì thình lình mưa gió thổi đến, nước dâng lên kéo cả vợ con anh theo. Người đàn ông bám vào được một gốc cây lớn. Anh khóc thương cho thân phận bọt bèo của vợ con cũng như chính kiếp cô đơn lạc loài của anh.
Giữa lúc đó, Thiên Chúa xuất hiện trước mặt anh: Ngài mỉm cười hỏi anh: “Này con, con có mang nước về cho Ta không? Con làm gì để Ta phải chờ đợi gần cả tiếng đồng hồ”.
Một người cha nhân từ mòn mỏi trông đứa con hoang trở về: đó là hình ảnh cảm động nhất về Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta trong bài dụ ngôn “Người Con Hoang Ðàng”. Từng ngày, người cha ra đầu ngõ để trông đợi. Khi đứa con còn ở đằng xa, ông đã chạy đến để giang rộng đôi cánh tay để ôm trọn đứa con vào lòng, không một lời quở trách, không một cử chỉ bất bình… Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Chúng ta tưởng mình đi tìm Ngài, chúng ta tưởng Ngài ẩn mặt với chúng ta. Nhưng kỳ thực, chính Ngài mới là Ðấng đeo đuổi chúng ta, tìm kiếm chúng ta, chờ đợi chúng ta. Chúng ta tưởng mình đang đi đến với Chúa, nhưng kỳ thực chính Ngài đang ở với chúng ta.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++