“Vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay nói đến việc Đức Maria thụ thai Con Một của Đấng Tối Cao “bởi phép Chúa Thánh Thần”. Các sách Phúc Âm miêu tả Đức Mẹ là người phụ nữ của Chúa Thánh Thần, ‘con của Thánh Thần’, vì Mẹ đã hoàn toàn cởi mở trước sự thúc giục của Chúa Thánh Thần; không chỉ Người Con Mẹ cưu mang là bởi Ngài, nhưng cả cuộc đời Mẹ đều do Chúa Thánh Thần uốn nắn và hướng dẫn. Trong thư Rôma hôm nay, thánh Phaolô nói đến những kẻ yêu mến Thiên Chúa; họ được Thiên Chúa chúc lành, được kêu gọi để nên thánh. Phaolô viết, “Vì chưng, những kẻ Chúa đã biết trước, thì Ngài đã tiền định cho họ nên giống hình ảnh Con Ngài’; “Ngài làm cho họ nên công chính; mà những ai Ngài đã làm cho nên công chính, thì Ngài cũng cho họ được vinh quang”. Những gì Phaolô đang nói đây, chúng ta có thể gặp thấy nơi con người của Đức Maria!
Mẹ Maria sinh vào trần gian mà không vướng mắc nguyên tội, Mẹ được bảo vệ khỏi bản tính sa ngã của loài người nhờ đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội. Mẹ là người đầu tiên được sinh ra trong sự nguyên tuyền của bản tính nhân loại sau sa ngã, và Mẹ tiếp tục cảm nghiệm ân sủng này suốt cả đời mình; Mẹ đáp lại Thiên Chúa bằng ý chí tự do với lòng biết ơn sâu sắc trên mỗi bước đường Mẹ đi. Mẹ kết hợp mật thiết với từng Ngôi Vị của Ba Ngôi Chí Thánh suốt cuộc đời Mẹ; Mẹ biết Thiên Chúa sống trong Mẹ, Mẹ sống trong Chúa, và Mẹ sẽ kinh ngạc về những gì Chúa đã làm cho Mẹ. Mẹ sẽ suy nghĩ về những ân sủng này với lòng khiêm tốn, hỷ hoan và tạ ơn thẳm sâu. Thánh Vịnh đáp ca hôm nay nói lên niềm hoan hỷ đó, “Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa!”.
Vì thế, Sinh Nhật Đức Mẹ là cơ hội để mỗi người chúng ta suy gẫm về những ân phúc lạ thường Thiên Chúa đã ban tặng mình. Chúng ta không được vô nhiễm nguyên tội như Mẹ, vì tất cả chúng ta đã sinh ra trong tội tổ tông và phạm tội dọc theo năm tháng đời mình. Thế nhưng, phúc lành của ân sủng Chúa ban cho mỗi người chúng ta là có thật, một cách lạ thường. Việc của chúng ta là, biết nhìn thấy những ân sủng đó; chẳng hạn, Bí tích Rửa Tội, ban cho linh hồn một sự biến đổi vĩnh viễn, dẫu đôi khi, tội lỗi có thể làm mờ đi sự biến đổi đó. Thế nhưng, sự biến đổi là vĩnh viễn!
Được ơn trở lại, rửa tội ở tuổi 33, Augustinô tin nhận Chúa Giêsu là Đấng Cứu Độ của mình. Ngày kia, anh phải về lại Rôma, thành đô của những ám ảnh cũ. Augustinô đang đi dọc theo một con phố; bỗng anh nghe một tiếng gọi thất thanh, “Augustinô, Augustinô, em đây!”. Augustinô dừng lại, nhìn một phụ nữ duyên dáng nhưng rất đáng thương mà trước đây anh từng giao du và tằng tịu; Augustino rùng mình! Và biết rằng, anh không còn như trước và nay đã thuộc về Đức Kitô; vì thế, Augustinô quay mặt và phóng chạy khỏi cô; vừa chạy, vừa la lên, “Không phải tôi! Không phải tôi!”.
Anh Chị em,
Chính Chúa Thánh Thần cũng đang hoạt động trong cuộc sống chúng ta như đã hoạt động trong cuộc sống của Augustinô, Ngài đang gạn lọc những gì không xứng đáng nơi chúng ta, vốn là một tạo vật mới, ‘sống trong ân sủng Chúa’. Chính Chúa Kitô đang đổ đầy ân sủng của Ngài cho chúng ta, để chúng ta cũng được trở nên những người ‘con của Thánh Thần’ như Augustinô, như bao con người tốt lành khác, hoặc như Đức Mẹ. Hôm nay, chúng ta hãy chiêm ngắm trái tim Mẹ và linh hồn Mẹ! Hãy cậy trông Mẹ và bắt chước Mẹ hầu thấy được con người mà Thiên Chúa muốn chúng ta trở thành, một con người thuộc trọn về Thánh Thần như Mẹ. Nhờ ân sủng, chúng ta cũng sẽ phản chiếu Chúa Giêsu cho những người khác bằng toàn bộ lối sống mới mẻ của mình.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ, xin dạy con biết mừng vui với vô vàn ân sủng Chúa ban cho con, như đã ban cho Mẹ. Xin giúp con mỗi ngày, hầu con cũng có thể trở thành người ‘con của Thánh Thần’ như Mẹ”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)