“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống”.
Frederick Đại Đế, người theo thuyết bất khả tri; ngược lại, Von Zealand, tướng quân thân tín nhất của vua, một Kitô hữu sùng đạo. Trong một lễ hội, Frederick pha trò, giễu cợt Chúa Giêsu đến nỗi mọi người cười sảng khoái, trừ Von Zealand. Cuối cùng, người lính già đứng dậy thưa, “Bệ hạ, ngài biết tôi không sợ chết! Tôi đã chiến đấu, thắng 38 trận cho ngài. Tôi sẽ sớm phải đến trước mặt Chúa Giêsu, Đấng vĩ đại hơn ngài; Đấng ‘đời đời, rất đời đời’, yêu thương tôi; Đấng ngài đang phạm thượng. Giờ đây, tôi xin chào ngài như một người yêu mến Đấng Cứu Rỗi của mình, tôi đang ở ngưỡng cửa của vĩnh cửu!”. Không gian trở nên im ắng, và với một giọng run rẩy, nhà vua trả lời, “Tướng quân Von Zealand! Tôi xin ngài thứ lỗi! Xin ngài thứ lỗi!”. Bữa tiệc lặng lẽ kết thúc!
Kính thưa Anh Chị em,
Đấng ‘đời đời, rất đời đời’, yêu thương Von Zealand cũng chính là Đấng mà Lời Chúa hôm nay nói đến, “Ngài là Thiên Chúa của kẻ sống!”. Tin Mừng hôm nay cho chúng ta nghe những lời an ủi này vào những ngày cuối tháng cầu cho các đẳng linh hồn, cũng là những ngày cuối cùng của năm phụng vụ. Thế nhưng, để hiểu được những lời này, cha Karl Rahner nói, “Bạn hãy thả mình vào trong cung lòng của Thiên Chúa một cách vô điều kiện!”.
Tin Mừng thuật lại việc những người Sadducêô, vốn không tin đời sau, đến với Chúa Giêsu; họ đưa ra một kịch bản trái khoáy để gài bẫy Ngài: một phụ nữ đã là vợ của bảy anh em; khi sống lại, nàng sẽ là vợ của ai? Chúa Giêsu trả lời họ bằng cách giải thích rằng, “Thiên Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!”; hôn nhân chỉ dành cho cuộc sống đời này, không phải cho cuộc sống đời sau. Vì vậy, sẽ không ai là chồng của nàng sau khi họ sống lại.
Một số người sẽ gặp khó khăn với giáo huấn này, ở chỗ, họ yêu người phối ngẫu và mong muốn được vẫn là vợ, là chồng của người ấy trên thiên đàng. Hãy yên tâm, các mối dây yêu thương chúng ta đã hình thành trên dương gian sẽ vẫn còn và thậm chí, được củng cố hơn trên thiên đàng; những mối dây đó sẽ vẫn bền chặt hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, hôn nhân, theo nghĩa trần thế, sẽ không còn nữa; nó được thay thế bằng tình yêu trong sáng của một cuộc sống mới.
Cha Karl Rahner nói, “Bước theo Chúa Giêsu, niềm tin vào sự phục sinh mai ngày của Kitô hữu được đính, được móc tận chóp đỉnh, trên cùng bản tính hằng sống của Thiên Chúa; Ngài hằng sống, vô cùng, ‘đời đời, rất đời đời’, nên tình yêu của Ngài cũng vĩnh hằng, miên viễn và đời đời như Ngài”, đúng như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay “Lạy Chúa, con mừng rỡ vì ơn Ngài cứu độ!”; bởi lẽ, “Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương!”. Phục sinh là nền tảng của đức tin và hy vọng Kitô giáo. Không có thiên đàng và cuộc sống vĩnh cửu, Kitô giáo sẽ giảm thiểu chỉ còn là đạo đức học hay một triết lý sống. Thông điệp của đức tin Kitô giáo đến từ thiên đàng, được tiết lộ bởi Thiên Chúa; mặc khải của Ngài về nó vượt quá thế giới này. Niềm tin vào sự phục sinh là điều cần thiết để mọi hành động yêu thương của chúng ta không phải là phù du và tự nó kết thúc, nhưng có thể trở thành hạt giống được định sẵn để nên hoa trái vĩnh cửu trong ngôi vườn của Thiên Chúa.
Anh Chị em,
“Ngài là Thiên Chúa của kẻ sống!”. Giáo huấn của Chúa Giêsu cho chúng ta lý do để suy gẫm thêm lời dạy tuyệt vời của Ngài về sự trở lại trong vinh quang của Chúa Con như chúng ta đọc trong Kinh Tin Kính mỗi Chúa Nhật, “Người sẽ lại đến trong vinh quang, để phán xét kẻ sống và kẻ chết”. Đối với nhiều người, điều đó có thể khó hiểu. Vậy chúng ta thực sự tin vào điều gì? Chúng ta tin rằng, khi chết, cơ thể “được nghỉ ngơi”, nhưng linh hồn sẽ bước vào một thời điểm phán xét cụ thể. Ai chết trong tình trạng ân sủng, sẽ được sống đời đời với Thiên Chúa; ai ở trong tình trạng tội trọng sẽ vĩnh viễn bị phân cách khỏi Ngài. Tuy nhiên, luyện ngục, ‘sự thương xót cuối cùng’, là tình yêu thanh tẩy của Thiên Chúa, có tác dụng xoá bỏ mọi tội lỗi và sự bất toàn để linh hồn được thanh tẩy có thể nhìn thấy Thiên Chúa mặt đối mặt. Rất may, những người đang ở trong tình trạng ân sủng và trải qua sự thanh tẩy cuối cùng này sẽ được phục sinh và chia sẻ trời mới, đất mới mãi mãi; với trọn thể xác và linh hồn như ý định ‘đời đời, rất đời đời’ của Thiên Chúa.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con bớt dính bén thế sự, nhưng hướng lên trời cao; biết làm tất cả những gì có thể để chuẩn bị cho vinh quang và tình yêu ‘đời đời, rất đời đời’ Chúa dành cho con”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)