“Thật tôi biết, không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel!”.
Một nhà tu đức nói, “Cánh cửa cuộc đời là cánh cửa của mầu nhiệm; nó trở nên thấp hơn một chút so với người muốn đi qua nó. Chỉ ai biết cúi mình, mới có thể bước qua ngưỡng của nó! ‘Khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’, điều kiện để hứng nhận ân huệ của Thiên Chúa!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Một lần nữa, Lời Chúa hôm nay minh hoạ cho ý tưởng của nhà tu đức trên, “‘Khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’, điều kiện để hứng nhận ân huệ của Thiên Chúa!”. Thái độ của tướng quân Naaman trong bài đọc thứ nhất và những người Do Thái thời Chúa Giêsu là một điển hình.
Thời Êlisê, Naaman, một dũng tướng của Syria; tuy nhiên, cùng với danh vọng, quyền lực và danh dự, ông buộc phải sống trong một hoàn cảnh bi đát: bệnh phong cùi! Bộ giáp của ông, thứ đã giúp ông nổi tiếng, trên thực tế, bao phủ một con người yếu ớt, tổn thương và bệnh tật! Chúng ta thường thấy mâu thuẫn này trong cuộc sống mình; đôi khi, những món quà tuyệt vời lại là tấm giáp che chắn những yếu đuối lớn lao. Naaman phải làm theo lời một đứa trẻ, tìm gặp người của Thiên Chúa; và ông phải khiêm tốn đến hai lần. Gặp một sứ giả ‘tầm thường’, qua một cách thức ‘lạ thường’, bởi một bé gái ‘khác thường’ mà lại được một phép lạ ‘phi thường’. Ông đã thốt lên lời tuyên xưng, “Thật tôi biết, không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel!”. Rõ ràng, ‘khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’ đối với Naaman!
Cũng thế, trong Tin Mừng hôm nay, dân thành Nazareth không thể tin một Đấng Thiên Sai làm thợ mộc, nghèo hèn; vì thế, họ khó chịu với Chúa Giêsu, nhất là khi Ngài cho biết, trong lịch sử, Thiên Chúa từng tỏ ra ưu ái với người ngoại chứ không chỉ với người Do Thái. Họ khó chịu vì đã đặt sự bảo đảm của họ vào di sản và lời hứa của Thiên Chúa qua các tổ phụ; họ nghĩ rằng, vì là Do Thái, nên cách nào đó, Thiên Chúa phải chiếu cố họ hơn những người ngoại. Thiếu khiêm tốn, họ đánh mất ân huệ của Chúa Giêsu; tệ hơn, họ còn muốn xô Ngài xuống vực thẳm!
Cả chúng ta, chúng ta cũng có thể mắc phải sai lầm này khi quên rằng, ‘khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’ của mọi ân phúc! Chúng ta nghĩ, tôi thuộc nhóm này, nhóm kia; hoặc tôi có chức vụ này, chức vụ nọ… nên cách nào đó, Chúa phải quan tâm tôi nhiều hơn, với lắm đặc ân hơn! Đây chẳng phải là nguyên nhân gây ra sự phẫn nộ trong cuộc sống tôi sao? Chúng ta rất khó chịu khi không được ưu đãi. Chúng ta nghĩ rằng, tôi xứng đáng nhận được nhiều hơn thế!
Anh Chị em,
“Thật tôi biết, không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel!”; vậy mà, khi Con Thiên Chúa vào trần gian, thì Vị ấy quá nghèo hèn, bé nhỏ đến nỗi chính người Israel không thể chấp nhận được! Thật trái khoáy, chính qua con đường nghèo hèn, Thiên Chúa cứu độ con người! Thật là một chướng ngại quá lớn cho những ai không biết cúi đầu! Cũng thế, nếu chúng ta nghĩ, tôi làm cái này, tôi dâng cái kia… thì Chúa phải đáp ứng điều tôi xin. Không phải thế, Chúa yêu thương và cứu độ chúng ta theo cách của Ngài. Vì thế, cần thiết biết bao, để nhận thức rằng, ‘khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’, điều kiện để hứng nhận ân huệ của Ngài! Mùa Chay, mùa lắng lòng để nghe Lời Chúa, ngắm nhìn thật kỹ cách thức hành động của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu, Đấng huỷ mình ra không để cứu chúng ta. Mùa Chay, còn là mùa khát khao Giêsu. Thật ý nghĩa với Thánh Vịnh đáp ca, “Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống!”. Chúa Giêsu Hằng Sống đang ước mong chúng ta trở nên khiêm tốn như Ngài; qua đó, chúng ta cũng trở thành những máng thông ơn cho tha nhân!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin thanh tẩy con khỏi mọi ích kỷ, nhục dục, phù phiếm và kiêu căng; cho con ý thức rằng, ‘khiêm tốn, máng thông ơn không thể thiếu’ trong cuộc đời môn đệ của con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)