“Maria, mẹ Ngài, ghi nhớ tất cả những việc đó trong lòng!”.
Johann Wolfgang von Goethe, 1749-1832, được coi là nhân vật văn học lẫy lừng nhất của Đức ở thời kỳ thơ ca hiện đại; ông là bạn, đã cùng làm việc với sử gia và triết gia Friedrich Schiller. Goethe từng nói, “Trước một bộ óc vĩ đại, tôi cúi đầu; trước một trái tim vĩ đại, tôi quỳ gối!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Hôm qua, trọng kính Trái Tim Chúa Giêsu, Hội Thánh ‘quỳ gối’; hôm nay, kính nhớ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ, Hội Thánh ‘cúi đầu’. Trái Tim Chúa Giêsu bày tỏ tình yêu vô điều kiện Thiên Chúa dành cho con người; Trái Tim Đức Mẹ tỏ bày tình yêu vô điều kiện con người dành cho Thiên Chúa. Nói rằng, vô điều kiện; bởi lẽ, trước kế hoạch của Thiên Chúa, Mẹ đã khiêm cung đón nhận mọi sự, dẫu ‘không phải tất cả mọi thứ đều rõ ràng!’.
Mẹ Maria cưu mang, sinh hạ Chúa Giêsu; Mẹ yêu thương, một lòng với con, có mặt với con trên mọi nẻo đường. Mẹ cùng con lắng nghe những lời tán tụng cũng như những sỉ nhục; có thể nói, từ khi Con Chúa nhập thể trong cung lòng, Mẹ gặp nhiều thử thách và khó khăn hơn là xuôi may! Tuy nhiên, Maria vẫn quyết đồng hành với con. Mẹ đi theo con, tìm hiểu sứ vụ của con; bởi lẽ, sứ vụ của con cũng là sứ vụ của Mẹ. Và nhiều bất ngờ sẽ dành cho Mẹ dù Maria không bao giờ mong đợi điều này; chẳng hạn, mất con ba ngày khi con ở độ tuổi mười hai! Chúa Giêsu muốn ở lại nhà Cha, chuẩn bị cho ngày lên đường, hoàn tất sứ vụ Cha trao. Mẹ Maria cũng chuẩn bị cho ngày lên đường đó, và Chúa Giêsu đã giúp Mẹ Ngài sẵn sàng.
Trong gia đình Nazareth, sự kinh ngạc không bao giờ nguôi ngoai, ngay cả trong một thời điểm kịch tính như việc Chúa Giêsu ở lại đền thờ. Đó là khả năng kinh ngạc trước sự tỏ mình tiệm tiến của Con Thiên Chúa; chính sự kinh ngạc này cũng đã làm cho các bậc thức giả trong đền thờ “ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Ngài đáp lại”. Thế nhưng, kinh ngạc là gì để có thể trở thành ngạc nhiên? Kinh ngạc và ngạc nhiên là trái ngược với việc coi mọi thứ là điều hiển nhiên; kinh ngạc và ngạc nhiên mang ý nghĩa thán phục. Nó ngược với thực tế khi các sự kiện lịch sử chỉ được nhìn theo con mắt loài người; vì ‘không phải tất cả mọi thứ đều rõ ràng!’.
Thật khó cho Maria để hiểu hết ý nghĩa từng biến cố xảy ra trong đời của con mình. Là một phụ nữ cầu nguyện và chiêm ngắm, Mẹ cất giữ tất cả trong lòng để có thể nhớ lại và gẫm suy; đồng thời, so sánh chúng với những khoảnh khắc khác trong đời. Đó là kế hoạch của Thiên Chúa vốn chỉ bộc lộ theo thời gian, và Mẹ sẽ sẵn sàng cho điều đó. Mẹ không cần hiểu biết nhiều, nên cũng chẳng thắc mắc nhiều; trái lại, đón nhận, thuỷ chung, và tìm mọi cách để hoàn thành nó. Mẹ biết, Mẹ có một vai trò trong đó và cần chuẩn bị nó thông qua một đời sống cầu nguyện.
Anh Chị em,
“Maria, mẹ Ngài, ghi nhớ tất cả những việc đó trong lòng!”. Đó là cách ứng xử tuyệt vời, cao thượng của Mẹ trước những mầu nhiệm của Thiên Chúa. Làm sao một phàm nhân có thể hiểu được kế hoạch của Ngài; dẫu thế, trong đức tin, Mẹ Maria vẫn dò dẫm tìm hiểu và thi hành trong tín thác tuyệt đối. Nơi trái tim vẹn sạch của Mẹ, không có chỗ cho cái tôi! Mẹ dành cho Thiên Chúa một con tim tinh tuyền với một tình yêu vô điều kiện. Cũng thế, chúng ta sẽ không bao giờ hiểu hết giá trị, mục đích và ý nghĩa đời mình trong kế hoạch của Thiên Chúa, trừ khi có một đời sống cầu nguyện và chiêm ngắm như Mẹ. Nó cần có thời gian, kiên nhẫn và tin tưởng đơn sơ. Hãy học như Mẹ và trung thành bước đi trên con đường đã vạch sẵn cho chúng ta, dẫu đó có thể là một con đường không rõ ràng. Không cần biết tất cả những gì phía trước, chỉ cần biết nơi chúng ta phải đi. Trên con đường mù tăm, khó khăn và không biết trước đó, Mẹ Maria không thể không nắm lấy tay bạn và dẫn dắt bạn; bởi lẽ, ‘không phải tất cả mọi thứ đều rõ ràng!’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, xin gìn giữ trái tim con tinh tuyền, thuộc trọn về Chúa như Mẹ; để con chỉ làm theo ý Chúa như Mẹ đã làm; xin dẫn dắt con, vì ‘không phải tất cả mọi thứ đều rõ ràng!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)