“Chính Ngài là sự bình an của chúng ta!”.
Thế chiến thứ hai kết thúc, quân đội đồng minh đã tập hợp nhiều trẻ mồ côi đói và khát. Các em được đưa vào trại, nơi chúng được ăn uống đầy đủ. Thế nhưng, dù được chăm sóc tuyệt vời, chúng vẫn ngủ không ngon vì bất an và sợ hãi. Cuối cùng, một nhà tâm lý đưa ra một giải pháp. Mỗi trẻ được phát một miếng bánh mì trước khi đi ngủ; miếng bánh này chỉ để cầm, không được ăn. Vậy mà miếng bánh đã tạo ra một kết quả tuyệt vời. Bọn trẻ đi ngủ theo bản năng, chúng sẽ có bánh ăn sáng hôm sau. Bảo đảm đó mang lại cho các em một giấc ngủ ngon và mãn nguyện!
Kính thưa Anh Chị em,
Còn hơn những chiếc bánh mì, ‘bảo chứng bình an’ dành cho các trẻ mồ côi, thánh Phaolô xác quyết, “Chúa Giêsu là sự bình an của chúng ta” qua bài đọc thứ hai Chúa Nhật hôm nay. Đây là ‘một trải nghiệm không thể thiếu’ trong đời sống người môn đệ. Chính Chúa Giêsu biết điều đó, vì sau những ngày thực tập, các môn đệ trở về, kể cho Thầy mình bao điều; họ hy vọng sẽ được Thầy khen. Thế nhưng, lạ lùng thay, Chúa Giêsu lại bảo, “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi đôi chút!”. Phải chăng Chúa Giêsu muốn nói đến một sự nghỉ ngơi trong chính Ngài!
‘Hãy lui vào nơi vắng vẻ Giêsu!’. Đây là một lời mời mà chúng ta cần nghe nhiều hơn những gì chúng ta nhận ra; nhưng đó cũng là một lời mời mà nhiều người khó chấp nhận. Vậy mà, có một điều gì đó rất chữa lành, rất hữu ích đến từ sự im ắng và vắng vẻ của không gian có tên gọi Giêsu đó; ở không gian linh thánh này, mỗi người sẽ có những khoảnh khắc quý báu, tìm lại sự thanh tịnh cho tâm hồn, để lấy lại sự tập trung và định hướng lại cuộc sống mình. Bởi lẽ, ngay hôm nay, con người bị choáng ngợp bởi sự bận rộn hơn bao giờ hết! ‘Bận rộn’ thường là một cách để ‘Kẻ Ác’ làm chúng ta thất vọng, khiến chúng ta đi trệch đường. ‘Bận rộn’ ngăn cản chúng ta nghe được tiếng thì thầm dịu dàng, trong sáng và tươi mới của Thiên Chúa.
Tin Mừng hôm nay nói đến sự bận rộn của Thầy trò Chúa Giêsu, “Dân chúng kẻ đến người đi tấp nập, đến nỗi các tông đồ không có thời giờ ăn uống”. Nghe lời Thầy, “Các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh”. Chúa Giêsu biết, cuộc sống còn nhiều điều hơn là công việc! Lùi lại, tìm một nơi hẻo lánh, có thể giúp mang lại sự cân bằng cho cuộc sống, mang lại những gì quý giá còn hơn cả những gì đang làm. Bởi lẽ, có những thời điểm trong cuộc đời, khi mà việc làm cần phải nhường chỗ cho sự tồn tại, cho sự hiện diện; đúng hơn, cho sự ở lại với Giêsu. Ở lại với Giêsu là ‘một trải nghiệm không thể thiếu’ của người môn đệ; ở lại với Ngài giúp chúng ta thoát khỏi những gánh công việc đè nặng một cách không cần thiết, và ngay cả những việc tốt lành của bổn phận. Lý do khiến chúng ta cần ‘lui vào nơi vắng vẻ Giêsu’ và ‘nghỉ ngơi trong Ngài’ là vì, có nhiều điều ‘nằm ngoài ý muốn’ của Thiên Chúa ngay trong những bổn phận tốt lành. Đây là những gánh nặng chúng ta tự đặt lên mình một cách không cần thiết; đó là những gì cần được buông bỏ.
Trong bài đọc thứ nhất, Giêrêmia nói đến một mục tử Thiên Chúa ban cho dân Ngài, một mục tử quy tụ đoàn chiên đã phân tán, “Ta sẽ quy tụ phần còn lại của đoàn chiên Ta”. Trong Mục Tử Giêsu, không chỉ đoàn chiên phân tán được quy tụ, nhưng chính ‘sự phân tán’ trong từng con chiên cũng được quy tụ. Phải, mỗi người chúng ta, có lẽ cũng đang rất phân tán, những phân tán khiến chúng ta ra nặng nề. Vậy mà Mục Tử Giêsu đã từng nói những lời yêu thương này, “Hãy đến với Tôi, tất cả những ai mang gánh nặng nề, Tôi sẽ nâng đỡ bổ sức cho!”. Ngài đang mời chúng ta ở lại trong Ngài để tìm thấy sự nghỉ ngơi. Đó là ‘một trải nghiệm không thể thiếu’ trong mọi bậc sống vì như Ngài đã nói, “Ta xót thương dân này!”, Ngài đang xót thương chúng ta.
Anh Chị em,
“Chính Ngài là sự bình an của chúng ta!”. Một lời thật an ủi cho chúng ta trong thời điểm hiện tại, một thời điểm không ai biết điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Bước tới một tương lai vô định như hôm nay, chúng ta nhận thức rõ ràng mọi sự trên đời chỉ là tạm thời và quá bấp bênh. Chỉ nơi Thiên Chúa là núi đá vững chắc; chỉ nơi Ngài và trong Ngài, chúng ta tìm được niềm vui, lẽ sống và sự an bình đích thực. Quả thật, “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì!”, Thánh Vịnh đáp ca hôm nay thật thâm thuý! Chúa Giêsu đang nói với chúng ta sự cần thiết của việc cầu nguyện, vốn là nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Ngài; nó được ví như ‘dòng nước yên tĩnh’, ‘dòng nước Giêsu’, vốn sẽ làm sống lại tinh thần đang sa sút của chúng ta; Ngài sẽ làm tươi mới chí khí của chúng ta với quyền năng Ngài và tiếp sức cho chúng ta bằng sức mạnh của Thánh Thần Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, trong sự hiện diện của Chúa, xin cho con sự minh mẫn và sức mạnh khi con biết ở lại với Chúa, đó là ‘một trải nghiệm không thể thiếu’ trong đời sống môn đệ của con”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)