Lời Chúa Hôm Nay
Thứ Năm Tuần XXVIII Mùa Thường Niên Năm lẻ
BÀI ĐỌC I: Rm 3, 21-30a (Hl 21-29)
“Con người nhờ đức tin mà được công chính hoá, chứ không phải bởi việc làm theo lề luật”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, hiện giờ sự công chính của Thiên Chúa đã tỏ hiện không tuỳ vào lề luật, nhưng có lề luật và các tiên tri làm chứng. Sự công chính của Thiên Chúa nhờ tin vào Đức Giêsu Kitô sẽ ban cho mọi kẻ tin vào Người, không có gì phân biệt: vì mọi người đều phạm tội và đã thiếu mất vinh quang của Thiên Chúa, họ được công chính hoá cách nhưng không, do ơn nghĩa của Người và nhờ sự cứu chuộc nơi Đức Giêsu Kitô, Đấng Thiên Chúa đã đặt làm của lễ đền tội, nhờ tin vào máu của Người, để tỏ cho thấy đức công chính của Người, bởi Người tha thứ những tội đã phạm khi trước, trong thời kỳ nhịn nhục của Thiên Chúa, ngõ hầu tỏ ra đức công chính của Người trong lúc này, để tỏ ra chính Người là Đấng công chính và công chính hoá người tin vào Đức Giêsu Kitô.
Vậy đâu là việc tự hào của ngươi? Nó đã bị loại đi rồi. Bởi lề luật nào? Có phải lề luật chỉ việc làm không? Không phải, song là bởi lề luật đức tin. Quả thế, chúng tôi thâm tín rằng: con người nhờ đức tin mà được công chính hoá, chứ không phải bởi việc làm theo lề luật. Hay là Thiên Chúa chỉ là Thiên Chúa của người Do-thái thôi sao? Người không phải là Thiên Chúa các dân ngoại nữa sao? Ắt hẳn Người là Thiên Chúa các dân ngoại nữa: vì chỉ có một Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 129, 1-2. 3-4ab. 4c-5
A+B=Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giầu ơn cứu độ (c. 7).
A=Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu! Dám xin Chúa hãy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con.
B=Nếu Chúa nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu.
A=Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Ngài. Linh hồn con mong đợi Chúa, hơn người lính gác mong trời rạng đông. Hơn lính gác mong hừng đông dậy, Israel đang mong đợi Chúa.
A+B=Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giầu ơn cứu độ (c. 7).
ALLELUIA: Ga 14, 5
– Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 11, 47-54
“Sẽ bị đòi nợ máu của các tiên tri đã đổ ra, kể từ máu của Abel cho đến máu của Giacaria”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa phán: “Khốn cho các ngươi! Hỡi những người xây cất mồ mả các tiên tri, mà tổ phụ các ngươi đã giết chết. Thật, các ngươi làm chứng và tán thành những hành động của tổ phụ các ngươi: vì thực ra họ đã giết các vị tiên tri, còn các ngươi thì xây mồ mả cho họ. Bởi đó mà sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã nói: Ta sẽ sai đến với chúng các tiên tri và các tông đồ, trong số các vị đó, người thì chúng giết đi, người thì chúng bách hại, khiến cho dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ lúc tạo thành vũ trụ, kể từ máu của Abel cho đến máu của Dacaria, người đã bị sát hại giữa bàn thờ và thánh điện. Phải, Ta bảo các ngươi, dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu. Khốn cho các ngươi! Hỡi những tiến sĩ luật, vì các ngươi cất giữ chìa khoá sự hiểu biết. Chính các ngươi đã không được vào, mà những người muốn vào, các ngươi đã ngăn cản họ lại”.
Khi người phán bảo cùng các biệt phái và tiến sĩ luật những lời đó, thì họ bắt đầu oán ghét Người một cách ghê gớm, và chất vấn Người về nhiều vấn đề, cố gài bẫy Người để may ra bắt bẻ được lời gì do miệng Người thốt ra chăng. Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
++++++++++++++++++
14/10/2021 – THỨ NĂM TUẦN 28 TN
Th. Ca-lít-tô, giáo hoàng, tử đạo
Lc 11,47-54
TÔN TRỌNG SỰ THẬT
“Khốn cho các người, hỡi những nhà thông luật! Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết: các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người lại ngăn cản.” (Lc 11,52)
Suy niệm: Trong thời công nghệ thông tin, muốn phá hoại một cơ quan hay công ty nào đó, ngoài việc “bẻ khoá” đánh cắp dữ liệu, tin tặc còn có thể “khoá cổng” ngăn người dùng không thể truy cập vào trang mạng của họ. Nói một cách tương tự, Đức Giê-su cho biết các nhà thông luật mang tội “khoá cổng” đó, khi họ ngăn chặn thông tin, bưng bít chân lý, làm cho người khác không thể hiểu biết rằng lời ngôn sứ về Đấng Cứu Thế thực sự đã ứng nghiệm nơi Ngài. Họ là những người thông thạo Kinh Thánh, nắm giữ “chìa khoá của sự hiểu biết”, là cánh cửa dẫn vào Nước Trời (x. Lc 8,10). Thế nhưng họ dành độc quyền giải thích Lề luật và lời ngôn sứ theo ý họ bằng lối giữ luật cách chi li, phô trương hình thức mà xao lãng điều quan trọng cốt lõi là “lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa” (Lc 11,42).
Mời Bạn: Che giấu sự thật hoặc chỉ nói một nửa sự thật cũng là một cách dối trá, ngăn chặn người khác tiếp cận sự thật toàn vẹn. Khi lên án các nhà thông luật, Chúa muốn mời gọi các Ki-tô hữu sống theo sự thật toàn vẹn, đừng vì sợ hãi mà không dám tuyên xưng niềm tin vào Đức Ki-tô, hoặc chỉ sống theo chân lý cách nửa vời mà lờ đi những giáo huấn gây cho mình những bất lợi, thiệt thòi trong xã hội trần thế này.
Sống Lời Chúa: Xét mình: Tôi có coi nhẹ, bỏ qua giáo huấn của Chúa chỉ vì gây bất lợi cho mình hay không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết sống chính trực và dũng cảm làm chứng cho sự thật ngay trong đời sống hằng ngày của mình.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Suy niệm và cầu nguyện
Suy niệm
Ơn gọi ngôn sứ chưa bao giờ là một ơn gọi dễ dàng.
Ngôn sứ là người bất ngờ được Thiên Chúa kêu gọi,
để trở nên phát ngôn viên chính thức cho Ngài trước toàn dân.
Thiên Chúa nói qua trung gian con người,
nói bằng thứ ngôn ngữ con người để họ hiểu được.
Ngôn sứ đã là người nghe trước khi là người nói,
là cầu nối chuyển đạt cho dân sứ điệp mình đã lãnh nhận.
Sứ điệp của Thiên Chúa lắm khi là những lời cảnh báo, răn đe,
nên công việc của ngôn sứ không dễ được mọi người đón nhận.
Ngôn sứ có thể tố cáo tính vụ hình thức nơi phụng vụ trong Đền thờ,
những người dâng lễ vật cho Chúa, nhưng lại bóc lột anh em (Is 1, 11).
Ngôn sứ cũng dám nói lên những điều chưa tốt nơi hàng tư tế,
những hư hỏng, bất công của vua quan (2 Sm 12, 7),
và những bất trung của dân chạy theo ngẫu tượng dân ngoại.
Phải có đảm lược mới dám nói điều Chúa bắt mình nói.
Số phận của một ngôn sứ thường gắn liền với đau khổ và bách hại.
Môsê và Êlia đều đã có lúc xin được chết cho xong (Ds 11, 15; 1 V 19, 4).
Giêrêmia cũng chỉ muốn từ nhiệm, nhưng không được (Gr 20, 7-18).
Giacaria bị ném đá và giết trong sân Đền thờ (2 Sb 24, 20-22).
Vào thời Tân Ước các ngôn sứ cũng chịu chung số phận.
Gioan Tẩy giả, Đức Giêsu và các tông đồ đều nếm khổ đau và cái chết.
Bài Tin Mừng hôm nay nói đến máu mà bao ngôn sứ đã đổ ra.
Từ thời Hêrôđê đại đế, người ta bắt đầu xây lăng mộ cho các ngôn sứ,
nhưng chuyện bắt bớ và sát hại các ngôn sứ thì vẫn kéo dài.
“Thế hệ này sẽ phải trả lời về máu của mọi ngôn sứ đã đổ ra…” (c.50).
Như vậy thế hệ hiện tại cũng phải chịu trách nhiệm về tội ác quá khứ,
vì chính họ đang nhúng tay
vào việc bách hại các người được Thiên Chúa sai (c. 49).
Các nhà thông luật hay các kinh sư mà Đức Giêsu đang gặp gỡ
sẽ có mặt trong Thượng Hội Đồng để luận tội Đức Giêsu (Lc 22, 66).
Máu vô tội của Đức Giêsu sẽ đổ ra trên đồi Sọ (Lc 22, 20; Ga 19, 34).
Máu châu báu ấy thực ra không đòi nợ máu, không đòi trả thù.
Máu ấy đổ ra để xóa tội cho muôn người (Mt 26, 28),
để giao hòa con người với Thiên Chúa.
Một số người sẽ phải chịu trách nhiệm về việc đổ máu Đức Giêsu,
nhưng ngay cả những người ấy cũng có thể thoát khỏi án phạt
nhờ chính dòng máu từ trái tim yêu thương của Đấng bị đóng đinh.
Đức Giêsu trên thập giá đã tha thứ cho những kẻ giết mình.
“Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23, 34).
Đức Giêsu phục sinh đã sống sự tha thứ ấy
khi Ngài chẳng hề báo thù những kẻ can dự vào cái chết của Ngài.
Các tông đồ cũng lần lượt chia sẻ chén đắng của Thầy mình.
Kitô hữu tự bản chất là ngôn sứ cho thế giới mình đang sống.
Chỉ mong chúng ta cũng can đảm sống như Giêsu và chết như Giêsu.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa,
Chúa đã làm người như chúng con,
nên Chúa hiểu gánh nặng của phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc
mà con người lại yếu đuối mong manh.
Hạnh phúc thường được trộn bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng, cũng có những bóng mờ đe dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng trong Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết được.
Nếu có lúc con thấy bóng tối bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng trên thập giá
Chúa đã thốt lên: Sao Cha bỏ con?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin đồng hành với con, để con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
(phutcaunguyen.net)
++++++++++++++++++
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
14 THÁNG MƯỜI
Loan Báo Tin Mừng, Một Nhu Cầu Cấp Bách Và Toàn Diện
Công Đồng Vatican II, trong Sắc Lệnh Truyền Giáo, đã tổng hợp một cách tuyệt vời cả lý do lẫn trách nhiệm loan báo Tin Mừng. Sắc Lệnh này đề cập đến các hoạt động truyền giáo của Giáo Hội : “Lý do của sứ mạng truyền giáo phát xuất từ ý định của Thiên Chúa, Ngài ‘muốn tất cả mọi người được cứu độ và được biết sự thật. Và sự thật là: Thiên Chúa là Đấng Duy Nhất. Cũng chỉ có một Đấng Trung Gian duy nhất giữa Thiên Chúa và loài người, đó là Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa làm người, Đấng đã trao hiến chính mình làm giá chuộc cho mọi người’ (1Tm 2,4-6), và ‘không có ơn cứu độ nơi bất cứ ai khác’ (Cv 4,12). Do đó, mọi người phải trở về với Ngài sau khi đã nhận biết Ngài nhờ lời rao giảng của Giáo Hội, và phải kết hiệp mật thiết với Ngài cũng như với Giáo Hội là thân thể của Ngài qua Phép Rửa…”
“Đành rằng Thiên Chúa – bằng những cách thế chỉ một mình Ngài biết – có thể dẫn dắt những người có lương tâm ngay thẳng nhưng không biết Tin Mừng đến với đức tin – ‘bởi người ta không thể làm hài lòng Thiên Chúa được nếu không có đức tin’ (Dt 11,6); tuy nhiên, bổn phận tất yếu của Giáo Hội phải là rao giảng Tin Mừng, nghĩa là hoạt động truyền giáo của Giáo Hội luôn luôn còn đầy đủ tính khẩn thiết của nó – hôm nay và mãi mãi” (TG, 7).
Loan báo Tin Mừng là công việc thường xuyên của Giáo Hội. Nó luôn khẩn thiết và không bao giờ có thể chước miễn. Ơn cứu độ của con người luôn là vấn đề nóng bỏng. Đó là lý do tại sao Đức Phao-lô VI, trong Tông Huấn Evangelii nuntiandi, đã viết: “Người tông đồ phải hiến dâng tất cả thời giờ, tất cả sức lực, và nếu cần, hy sinh cả sự sống mình cho việc loan báo Tin Mừng” (EN, 5).
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 14/10
Thánh callistô I giáo hoàng tử đạo
Rm 3, 21-30; Lc 11, 47-54.
LỜI SUY NIỆM: “Khốn cho các ngươi, hỡi những nhà thông luật! Các ngươi đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết; các ngươi đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các ngươi lại ngăn cản.”
Chúa Giêsu đang đòi buộc những thành phần hiểu biết Kinh Thánh trong Giáo Hội của Chúa phải đem chia sẽ những gì đã được học hỏi và hiểu biết của mình cho tất cả mọi người; đặc biệt đối với những thành phần yếu kém, hèn mọn trong cộng đoàn mà mình đang chung sống.
Lạy Chúa Giêsu. Xin Chúa ban cho cộng đoàn chúng con có thêm nhiều người được ơn hiểu biết Kinh Thánh và Giáo luật, có tinh thần truyền đạt, để giúp cộng đoàn ngày càng sống gần với Chúa hơn.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày 14-10
Thánh CALLISTÔ I
Giáo Hoàng Tử Đạo (+222)
Chúng ta biết được cuộc đời của thánh Callistô I chính là nhờ vào bản ký thuật của thánh Hyppolytô (Philosphoumena q. IX). Nhưng chẳng may đây lại là thuật ký của một kẻ thù nghiệt ngã với thánh nhân. Dầu vậy, thánh Hyppolytô không thể ngụy tạo các sự kiện hiển nhiên được và biết lượng định theo lương tri, chúng ta biết nhiều về thánh Callistô I hơn các đức giáo hoàng tiên khởi khác.
Người là nô lệ của một Kitô hữu tên là Carpôphôrô. Biết được khả năng về kinh tế và tài tổ chức của Ngài, ông đặt Ngài quản trị một ngân hàng. Công cuộc làm ăn thất bại, chúng ta có thể tin chắc rằng Callistô vô tội chứ không phải Ngài biển thủ ngân quỹ như Hippolytô qui trách. Để đòi lại những món nợ bởi người Do thái, Ngài bắt buôc phải vào một hội đường. Thế nhưng những người Do thái lại tố cáo Ngài là Kitô hữu. Quan tổng trấn Roma bắt Ngài, đánh đòn rồi gửi đi làm lao công ở các hầm mỏ miền Sardinia.
Khi bà Marcia, người thân của hoàng đế Commodô xin được ơn phóng thích cho các tội nhân, Callistô trở về. Đức giáo hàong Victor gửi Ngài tới Antium để dưỡng sức và cấp dưỡng cho Ngài. Điều này chứng tỏ rằng việc Ngài bị đức giáo hoàng Victor gạch tên khỏi sổ những người bị tù tội vì đức tin, mà Hippolytô viết ra là sai sự thật. Đến khi thánh Zephirinô lên kế vị Đức giáo hoàng Victor, Callistô được đặt làm tổng phó tế và có nhiệm vụ coi sóc các nghĩa trang. Ngài xây dựng một mộ địa mang tên Ngài. Đây là tài sản do một người bạn có quyền thừa kế tên là Cêcilia dâng tặng. Callistô đã tỏ ra là một nhà quản trị có khả năng, nên năm 217, Ngài được chọn làm giáo hoàng kế vị thánh Zephirinô.
Trên ngai giáo hoàng, đức Callistô I tỏ ra là người kiên quyết bảo vệ đức tin tôn giáo. Ngài đã kết án Sabelliô vì ông này chủ trương sai lạc về tín điều Chúa Ba ngôi. Đối với Hippolytô, Ngài cảnh cáo chủ trương sai lạc theo khuynh hướng nhị nguyên của ông về Chúa Giêsu. Tuy nhiên về phương diện kỷ luật, Ngài tỏ ra rất khôn ngoan và nhân từ. Dường như chính Ngài là đấng đã tổ chức các tước vị tại Roma, tại các nhà thờ thuộc giáo xứ…
Năm 222, thánh Callistô I từ trần bằng một cái chết dữ dằn. Theo truyền thuyết, Ngài bị đám đông giận dữ ném xuống giếng, tại Trstevere. Người ta cho rằng các lương dân căm thù vì bị Ngài trục xuất đã đưa tới cái chết này. Từ đầu tới cuối, Ngài là một con người cương nghị và độc tài. Ngài được chôn cất, không phải nơi hầm mộ mang tên Ngài, nhưng tại nghĩa địa ở đường Aurelia.
(daminhvn.net)
+++++++++++++++++
14 Tháng Mười
Lời Trăn Trối Của Người Mẹ
Thời cách mạng Pháp, người ta hay nhắc đến một khuôn mặt dữ tợn, chuyên săn lùng các linh mục: đó là đại úy Laly.
Ông đã gia nhập vào đảng Jacobins đi khắp nơi để reo rắc kinh hoàng cho dân chúng. Nhiều vị linh mục đã kín đáo đến khuyên nhủ để lôi kéo ông ra khỏi tội ác. Nhưng tất cả mọi cố gắng của người khác đều vô ích. Con người độc ác đó chỉ đáp lại bằng lãnh đạm và những lời lẽ thô tục.
Thế nhưng một hôm, khi mọi người tưởng như không còn một chút hy vọng, Laly đã lần mò đến một linh mục để xin xưng tội và hòa giải với Giáo Hội. Sau đó ông đã thú nhận: “Cả đời, ngày nào tôi cũng đọc một kinh Kính Mừng, theo lời trăn trối của mẹ tôi trước khi chết”.
Có những câu ca dao, có những bài hát, có những bài học làm người, chúng ta tiếp thu ngay khi còn ngồi trên gối mẹ. Trí óc non dại của chúng ta chưa đủ khả năng để lĩnh hội ý nghĩa sâu xa của những bài học đó. Nhưng dần dà với thời gian, khi bắt đầu chúng ta biết suy nghĩ, những bài học đó trồi lên một cách trong sáng trong kiến thức của chúng ta. Có lẽ người mẹ nào cũng hiểu được giá trị của câu: “Dạy con từ thuở còn thơ…”.
Mẹ Maria, Hiền Mẫu của chúng ta, vừa là một mẫu gương vừa là một nhà giáo dục tuyệt hảo trong Ðức Tin. Lời kinh dâng Mẹ mà chúng ta bập bẹ khi vừa biết nói là bài ca dao đẹp nhất không ngừng ngân vang trong cuộc sống Kitô chúng ta. Có thể, đôi lúc chúng ta cũng ngâm nga một cách máy móc, nhưng Mẹ vẫn có đó và Mẹ vẫn đeo đuổi, ấp ủ chúng ta trong Tình Yêu bao la của Mẹ.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm – Tuần 28 – TN1
Bài đọc: Rom 3:21-30; Lk 11:47-54.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lề Luật không đủ sức mạnh giúp chúng ta nên công chính.
Một trong những chủ đề chính mà Chúa Giêsu cũng như thánh Phaolô tranh cãi nhiều với người Do-thái, là vai trò của Lề Luật trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa. Người Do-thái tin họ có thể trở nên công chính bằng việc giữ cẩn thận tất cả các Lề Luật của Thiên Chúa. Chúa Giêsu cũng như thánh Phaolô tuyên bố Lề Luật không thể giúp cho con người nên công chính; vì không ai có thể giữ trọn vẹn mọi Luật. Để nên công chính, mọi người, Do-thái cũng như Hy-lạp, cần tin vào Đức Kitô. Nếu Lề Luật có đủ sức mang ơn cứu độ, Thiên Chúa không cần phải sai Con của Ngài xuống thế gian để chuộc tội cho con người.
Các Bài Đọc hôm nay muốn chúng ta nhận ra sự bất toàn của con người trong việc thi hành Lề Luật của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, thánh Phaolô nhận xét: có Luật hay không, cả Do-thái lẫn Dân Ngoại đều phạm tội; vì thế, để được hưởng ơn cứu độ, mọi người phải tin vào Đức Kitô: ”Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Giêsu Kitô. Tất cả những ai tin đều được như thế, bất luận là ai.” Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tố cáo các kinh-sư đã lạm dụng Lề Luật để bắt bớ và giết các ngôn sứ Thiên Chúa đã liên tục gởi tới cho con người; họ còn dùng Lề Luật để bẻ cong sự thật và ngăn cản con người không cho tới với Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Con người được công chính hóa nhờ niềm tin vào Đức Kitô.
1.1/ Cả Do-thái và Dân Ngoại đều cần tin vào Đức Kitô: Sau khi đã trình bày về tội của Dân Ngoại (Rom 1:18-32) và tội của người Do-thái (2:1-3:8), thánh Phaolô kết luận cả hai cùng bị tội lỗi thống trị và đều cần tin vào Đức Kitô để được trở nên công chính. Ngài nói: ”Nhưng ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Moses. Điều này, sách Luật và các ngôn sứ làm chứng. Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Giêsu Kitô. Tất cả những ai tin đều được như thế, bất luận là ai. Thật vậy, mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa, nhưng họ được trở nên công chính do ân huệ Thiên Chúa ban không, nhờ công trình cứu chuộc thực hiện trong Đức Giêsu Kitô.”
Để dẫn chứng Sách Luật, Phaolô dùng Gen 15:6, “Ông tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính” (Rom 4:3). Phaolô cũng suy diễn về lời hứa của Thiên Chúa với tổ phụ Abraham là sẽ ban cho ông một giòng dõi đông như sao trên trời và cát ngoài bãi biển. Điều này chỉ có thể thực hiện nhờ niềm tin vào Đức Kitô: tất cả những ai tin vào Đức Kitô đều là con cháu của tổ phụ Abraham vì Đức Kitô thuộc giòng dõi của tổ phụ Abraham (Rom 4:18-25). Tiên-tri Habbakuk cũng đã nói trước: ”Người công chính sống bởi đức tin” (Hab 2:4).
Để bảo vệ sự công chính của Thiên Chúa, Ngài phải sửa phạt kẻ có tội; và để cứu độ con người, Đức Kitô phải xuống trần để chết thay cho con người và giao hòa con người với Thiên Chúa. Thánh Phaolô diễn đạt như sau: ”Thiên Chúa đã đặt Người làm nơi xá tội nhờ máu của Người cho những ai có lòng tin. Như vậy, Thiên Chúa cho thấy Người là Đấng Công Chính. Trước kia, trong thời Thiên Chúa nhẫn nại, Người đã bỏ qua các tội lỗi người ta phạm. Nhưng bây giờ, Người muốn cho thấy rằng Người vừa là Đấng Công Chính, vừa làm cho kẻ tin vào Đức Giêsu được nên công chính.”
1.2/ Đối thoại giữa thánh Phaolô với người Do-thái về hai điều:
(1) Vai trò của Lề Luật: Người Do-thái rất hãnh diện về Lề Luật Thiên Chúa đã ban cho họ qua ông Moses; nhưng Lề Luật chỉ có ích khi họ tuân hành. Nếu không tuân hành, Lề Luật sẽ trở thành chứng cớ tố cáo tội của họ. Thánh Phaolô hỏi: ”Vậy thì hãnh diện ở chỗ nào? Chẳng còn gì để hãnh diện! Dựa vào luật nào mà hãnh diện? Vào việc làm chăng? Không, nhưng dựa vào lòng tin. Thật vậy, chúng tôi nghĩ rằng: người ta được nên công chính vì tin, chứ không phải vì làm những gì Luật dạy.”
(2) Kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa: Người Do-thái được Thiên Chúa trọn trước Dân Ngoại để chuẩn bị cho Đấng Cứu Thế đến; nhưng khi Đấng Cứu Thế đến, ơn cứu độ được mở rộng cho tất cả mọi người, vì mọi người đều là con của Ngài. Thánh Phaolô chất vấn: ”Hay Thiên Chúa chỉ là Thiên Chúa của người Do-thái thôi? Thiên Chúa không là Thiên Chúa của các dân ngoại nữa sao? Có chứ! Người cũng là Thiên Chúa của các dân ngoại nữa, vì chỉ có một Thiên Chúa, Đấng làm cho người được cắt bì nên công chính vì họ tin, và làm cho người không được cắt bì nên công chính cũng bởi họ tin.”
2/ Phúc Âm: Con người dùng Lề Luật để tiêu diệt sự thật.
2.1/ Các kinh-sư dùng Luật để giết các ngôn-sứ và tông-đồ: Chúa Giêsu trách mắng các kinh-sư: “Khốn cho các người! Các người xây lăng cho các ngôn sứ, nhưng cha ông các người đã giết chết các vị ấy! Như vậy, các người vừa chứng thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng.”
Các kinh-sư chỉ tôn kính các ngôn sứ khi họ đã chết; nhưng bắt bớ các ngôn sứ khi họ còn sống. Thiên Chúa luôn gởi các ngôn sứ đến để kêu gọi mọi người ăn năn, hối cải, và quay trở về với Ngài; nhưng các kinh-sư là những người luôn chống đối, bắt bớ, và tìm cách giết chết họ. Vì thế mà Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã phán: “Ta sẽ sai Ngôn Sứ và Tông Đồ đến với chúng: chúng sẽ giết người này, lùng bắt người kia. Như vậy, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu tất cả các ngôn sứ đã đổ ra từ tạo thiên lập địa, từ máu ông Abel đến máu ông Zachariah, người đã bị giết giữa bàn thờ và Thánh Điện. Phải, tôi nói cho các người biết: thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu.”
Một ví dụ điển hình cho những điều Chúa nói là họ đang tìm bắt bớ chính Chúa Giêsu, vị Ngôn Sứ trên tất cả các ngôn sứ, như trình thuật kể: “Khi Đức Giêsu ra khỏi đó, các kinh sư và các người Pharisees bắt đầu căm giận Người ra mặt, và vặn hỏi Người về nhiều chuyện, gài bẫy để xem có bắt được Người nói điều gì sai chăng.”
2.2/ Các kinh-sư dùng Luật để bẻ cong sự thật: “Khốn cho các người, hỡi những nhà thông luật! Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết: các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người lại ngăn cản.”
– Luật làm ra để bảo vệ công bằng cho mọi người; họ dùng Luật để sáng chế ra những luật trừ để đối xử bất công và tước đoạt tài sản của người khác.
– Luật làm ra để đưa con người đến gần Chúa; cách họ áp dụng Luật làm mọi người tránh Thiên Chúa, làm dân chúng nhìn Chúa như một hung thần, sẵn sàng sửa phạt mọi người vi phạm.
– Luật giúp cho con người biết cách sống thế nào để được hạnh phúc; cách họ cắt nghĩa và áp dụng Luật làm mọi người cảm thấy ngột ngạt, gánh nặng, và bất an.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Lề Luật của Thiên Chúa tốt lành, và có thể giúp cho con người đạt tới hạnh phúc nếu con người sống theo những điều Thiên Chúa dạy. Nhưng con người chúng ta yếu đuối không thể sống theo hoàn toàn những điều Luật dạy. Đó là lý do chúng ta cần Đức Kitô và ơn thánh của Ngài.
– Chúng ta hãy biết tôn trọng, sống theo, và làm chứng cho sự thật. Đừng bao giờ coi thường, bẻ cong, và truy tố những người dám sống và làm chứng cho sự thật.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
****************