Ngày thứ tư (04-07-2018) – Trang suy niệm

04/07/2018

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Tư Tuần XIII Mùa Thường Niên Năm chẵn

Am 5, 14-15. 21-24

“Ngươi hãy mang đi xa Ta giọng hát, lời ca của ngươi, và hãy biểu lộ sự chính trực như suối chảy mạnh”.

Trích sách Tiên tri Amos.

Các ngươi hãy tìm sự lành, và đừng tìm sự dữ, để các ngươi được sống. Và như vậy, Chúa là Thiên Chúa các đạo binh sẽ ở cùng các ngươi, như các ngươi đã nói. Các ngươi hãy ghét sự dữ, và yêu sự lành, hãy lập công nơi cửa thành, như vậy có lẽ Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, sẽ thương xót những kẻ còn sót lại bởi chi tộc Giuse.

Ta khinh ghét và chê bỏ những ngày lễ trọng của các ngươi. Ta không thèm ngửi mùi hương trong các kỳ hội của các ngươi. Nếu các ngươi dâng cho Ta của lễ toàn thiêu và phẩm vật, Ta sẽ không chấp nhận. Ta cũng không nhìn đến các lễ khấn tốt đẹp của các ngươi; ngươi hãy mang đi cho xa Ta giọng hát, lời ca của ngươi. Ta sẽ không nghe tiếng đàn ca của ngươi. Sự công minh sẽ biểu lộ như nước chảy, và sự chính trực như suối chảy mạnh. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 49, 7. 8-9. 10-11. 12-13. 16bc-17

Đáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho biết ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).

Xướng: 1) Hỡi dân tộc của Ta, hãy nghe Ta nói; hỡi Israel, Ta sẽ chứng tỏ lời phản đối ngươi: Ta là Thiên Chúa, Đức Thiên Chúa của ngươi. – Đáp.

2) Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn. Ta không nhận từ nhà ngươi một con bò non, cũng không nhận từ đàn chiên ngươi những con dê đực. – Đáp.

3) Vì ta sở hữu mọi muông thú sơn lâm, và muôn ngàn súc vật ở những miền non núi. Ta biết hết thảy mọi giống chim trời, và động vật sống nơi đồng ruộng, Ta cũng rõ. – Đáp.

4) Nếu Ta đói, Ta không phải nói với ngươi, vì Ta là chủ địa cầu và mọi cái chứa đầy trong đó. Phải chăng Ta thèm ăn thịt bò, hay là Ta thèm uống tiết dê ư? – Đáp.

5) Tại sao ngươi ưa kể ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là kẻ không ưa lời giáo huấn, và ném bỏ lời Ta lại sau lưng? – Đáp.

ALLELUIA: Tv 94, 8ab

Alleluia, alleluia! – Ước gì hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia. 

PHÚC ÂM: Mt 8, 28-34

“Ông đến lúc này để hành hạ các quỷ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu lên thuyền sang bờ bên kia, đến miền Giêrasa, thì gặp hai người bị quỷ ám từ các mồ mả đi ra; chúng hung dữ đến nỗi không ai dám qua lại đường ấy. Và chúng kêu lên rằng: “Lạy Ông Giêsu, Con Thiên Chúa, chúng tôi có can chi đến ông? Ông đến đây để hành hạ chúng tôi trước hạn định sao?” Cách đó không xa có một đàn heo lớn đang ăn. Các quỷ nài xin Người rằng: “Nếu ông đuổi chúng tôi ra khỏi đây, thì xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo”. Người bảo chúng rằng: “Cứ đi”. Chúng liền ra khỏi, đi nhập vào đàn heo. Tức thì cả đàn heo, từ bờ dốc thẳng, nhào xuống biển và chết chìm dưới nước.

Các người chăn heo chạy trốn về thành, báo tin ấy và nói về các người bị quỷ ám. Thế là cả thành kéo ra đón Chúa Giêsu. Khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng của họ. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

04/07/2018 – THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 13 TN

Th. Ê-li-sa-bét Bồ Đào Nha

Mt 8,28-34

TRỢ LỰC TÔNG ĐỒ

“Bấy giờ cả thành ra đón Đức Giê-su và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.” (Mt 8,34)

Suy niệm: Hai người bị một bầy quỉ ám đi lang thang, quậy phá ở nghĩa địa, quá hung dữ không ai dám lại gần. Chúa Giê-su đã trục xuất bầy quỉ ám nơi họ và cho nhập vào đàn heo; cả đàn lao xuống biển. Dân làng chạy ra đón Đức Giê-su. Tưởng rằng họ sẽ cám ơn Chúa Giê-su vì Ngài đã trả tự do cho hai người và đem lại cuộc sống yên lành cho xóm làng. Nhưng khi gặp Chúa họ đã mời Chúa đi nơi khác. Họ không muốn tìm hiểu thêm về giáo lý, quyền năng, sứ mệnh… của Chúa. Có lẽ vì thấy mất bầy heo, nên họ không muốn chứa chấp Chúa nữa. Như thế họ đã xua đuổi một vị ân nhân, một sứ giả đem Tin Mừng cho họ.

Mời Bạn: Xưa cũng như nay, môn đệ Chúa Giê-su cũng bị xua trừ hất hủi như thế. Chúng ta khâm phục, trong thời kỳ cấm đạo ở nước ta, nhiều tín hữu đạo hạnh, bất chấp lệnh nhà vua, sẵn sàng “chứa chấp đạo trưởng”, tạo điều kiện tốt nhất cho các người làm tông đồ cho Chúa. Nhờ những sự giúp đỡ âm thầm và can đảm của họ, đạo Chúa vẫn tồn tại và phát triển giữa cơn sóng bách hại.

Sống Lời Chúa: Ngày nay, không còn những cơn cấm đạo như ngày xưa, nhưng việc loan báo Tin Mừng không thiếu những hoàn cảnh khó khăn cần được chia sẻ, giúp đỡ về tinh thần và vật chất. Tôi có thể làm được gì để giúp  một ai đó đang cần sự cộng tác của tôi?

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su. Xin Chúa thương ủi an nâng đỡ những ai làm tông đồ cho Chúa mà đang bị bách hại, cấm cách. Xin Chúa ban cho họ lòng tin, cậy, mến Chúa vững vàng để họ trung thành với Chúa cho đến hơi thở cuối cùng. Amen.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

4 THÁNG BẢY

Biến Cái Hỗn Mang Thành Trật Tự

Trong nhiều bản văn, Thánh Kinh ca ngợi sự quan phòng thần linh như là quyền bính tối cao của thế giới, quyền bính đầy quan tâm đối với mọi tạo vật, nhất là đối với con người. Thiên Chúa, trong tư cách là chủ nhân đầy tình yêu thương đối với tất cả những gì mà Ngài đã tạo dựng, vẫn luôn luôn làm việc trong mọi sự.

Thiên Chúa, bằng sự khôn ngoan đầy sức sáng tạo của Ngài, dự liệu mọi sự và làm việc trong mọi sự. Sự khôn ngoan của Thiên Chúa vượt xa sự khôn ngoan và cẩn trọng của con người. Thật vậy, Thiên Chúa – Đấng siêu việt trên mọi sự – làm cho thế giới có thể biểu hiện trật tự lạ lùng theo ý Ngài ở nhiều cấp độ khác nhau.

Chính sự quan phòng và khôn ngoan này của Đấng Tạo Hóa làm cho thế giới có thể vận hành như một vũ trụ có hệ thống và trật tự chứ không phải như một mớ hỗn mang. “Chúa đã sắp xếp có chừng có mực, đã tính toán và cân nhắc cả rồi” (Kn 11,20). Thánh Kinh trầm trồ về sự khôn ngoan sáng tạo của Thiên Chúa.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 04/7

Thánh nữ Êlisabét Bồ Đào Nha

Am 5, 14-15.21-24; Mt 8, 28-34.

LỜI SUY NIỆM: “Các người chăn heo chạy trốn vào thành, kể lại mọi sự, và những gì đã xãy ra cho những người bị quỷ ám. Bấy giờ cả thành ra đón Đức Giêsu và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.”

            Trong câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành cho hai người bị quỷ ám, khi quỷ xuất khỏi hai người bệnh thì đã nhập vào bầy heo, làm cho bầy heo lao mình xuống vực và chết hết, làm cho những người chăn heo hoảng sợ; nhưng phần kết thật bi đát là cả dân thành thay vì tạ ơn Người đã cứu chữa hai con người trong thành của họ được trở nên lành mạnh, họ lại xin Người rời khỏi vùng đất của họ.

            Lạy Chúa Giêsu, trong mỗi một người chúng con đây, cũng lắm lúc cũng muốn xua đuổi Chúa ra khỏi lòng chúng con, để chúng con dễ dàng thực hiện những gì mà thế gian cho là lợi lộc và vinh quang, cũng như những ham muốn hấp hèn của bản thân. Mỗi lần như thế xin Chúa cho chúng con nhận ra giá trị đích thực con người của chúng con, là hình ảnh của Thiên Chúa, được tạo dựng vì tình thương, ý muốn và mục đích của Ngài với giá “cứu chuộc”. Để chúng con được sống và chu toàn bổn phận.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

Gương Thánh Nhân

Ngày 04-07: Thánh ELISABETH LUSITANIA

(1271 – 1336)

Thánh Elisabeth là con vua Phêrô III nước Aragon, và là cháu vua Giacôbê I. Ngài sinh ra năm 1271 và được đặt tên là Elisabeth, để kính nhớ thánh nữ Elisabeth, hoàng hậu nước Hungari là dì của cha Ngài, mới được đức giáo hoàng Grêgôriô IX tuyên thánh 40 năm trước. Elisabeth ra đời như sứ giả hòa bình, vì khi Ngài sinh ra cha Ngài và ông nội Ngài làm hoà với hau.

Vua Giacôbê muốn tự mình giáo huấn đứa cháu gái. Elisabeth lên sáu tuổi thì ông nội từ trần. Nhưng những chỉ dẫn thánh thiện của ông nội lẫn gương sáng của bà nội đã in sâu trong tâm hồn thánh nữ. Nhận xét về đứa cháu gái của mình. Có lần nhà vua thánh thiện Giacôbê đã nói: – Đây là viên ngọc xứ Aragon.

Lên tám, Elisabeth đã tỏ ra là người trưởng thành. Vào tuổi này Ngài đã bắt đầu đọc kinh nhật tụng và sẽ trung thành đến phút cuối đời. Dầu thân xác yếu đuối, Ngài vẫn sống đời khắc khổ. Ngày áp lễ Đức Mẹ thánh nữ thường giữ chay nhiệm nhặt để dọn mình, không thích chưng diện sang trọng, Ngài sống khiêm tốn hiền hậu. Mọi người trong triều đình coi Ngài như một thiên thần được Thiên Chúa gởi xuống. Cha Ngài cũng phải nhìn nhận rằng: chính lòng đạo đức của con gái mình đã kéo ơn phúc lành từ trời cao xuống cho vương quốc.

Vào tuổi 12, Elisabeth được nhiều hoàng tử chú ý. Sau hai lần từ khước lời cầu hôn của hoàng tử nước Anh và của hoàng tử nước Ý, thánh nữ nhận lời thành hôn với hoàng tử Denis nước Bồ Đào Nha. Trở thành hoàng hậu, Elisabeth vẫn luôn hướng lòng về Thiên Chúa. Ngài dốc toàn lực để chu toàn phận vụ của một hoàng hậu. Nhưng ưu tư quan yếu của Ngài là trang hoàng các thánh đường và cung ứng của ăn áo mặc cho người nghèo. Đối với những ai biết được cuộc sống nhiệm nhặt âm thầm của thánh nữ mà muốn khuyên Ngài giảm bớt, Ngài nói: – Ở đâu cần hy sinh hãm mình hơn là ở trong triều đình là nơi có nhiều nguy hiểm lớn lao.

Ngài thường nói: – Thiên Chúa đặt tôi lên ngai là để tôi làm việc lành cho những người bất hạnh.

Mọi người đau khổ đều được Ngài săn sóc, nhưng Ngài quan tâm hơn tới trẻ mồ côi, nhưng người thiếu nữ cô độc và khốn khổ. Ngài còn tiếp đón khách hành hương, săn sóc các bệnh nhân. Mỗi ngày thứ sáu trong mùa chay, Ngài rửa chân cho 13 người hành khất. Lần kia, hoàng hậu rửa sạch, băng bó vết thương nơi chân một bệnh nhân, rồi âu yếm hôn lên vết thương ấy. Hành động anh hùng này đã được ân thưởng: vết thương được lành.

Đối với những người nghèo khổ mà mắc cỡ, thánh nữ mang của bố thí đến cho họ. Vào một ngày mùa đông, Ngài giấu đồ cứu trợ trong áo. Chồng Ngài bắt gặp và lên tiếng hỏi. Thấy chồng giận dữ, Ngài không dám trả lời. Nhà vua giật áo Ngài ra. Và lạ lùng nhà vua chỉ thấy toàn là hoa hồng. Để ghi nhớ phép lạ này, một cửa vào tu viện thánh Clara do thánh nữ thiết lập được đặt tên là hoa hồng.

Đức bác ái của thánh Elisabeth còn lan rộng tới những miền xa xôi khác nữa, hoà giải các gia đình và các dân tộc lại với nhau. Ngài đã hòa giải vua miền Aragon với vua miền Castille, rồi vua miền Castilia với vua Bồ đào Nha. Như thế Ngài đã dập tắt được nhiều cuộc chiến.

Trong khi mang hạnh phúc đến cho mọi người, thánh nữ lại là người chịu bao nhiêu cay đắng. Denis, chồng Ngài là một nhà cai trị có khả năng, nhưng lại là một người chồng thất tín. Chúng ta nhớ rằng: cuộc hôn nhân của Ngài là một cuộc dàn xếp chính trị và các vua mà giữ được sự tinh khiết thì quả là đặc biệt. Elisabeth không những đã nhẫn nhục và êm đềm chịu đựng sự bất trung của chồng mà còn tận tâm săn sóc những đứa con ngoại hôn của chồng với trọn tình mẫu tử. Dần dần những nhẫn nại và thùy mị đã cảm hóa được Denis.

Câu chuyện sau đây là một ví dụ: Hoàng hậu Elisabeth đã chọn một tiểu đồng nhân đức là Alonsô để phân phát của bố thí. Ghen tức Alonsô, một tiểu đồng khác đã vu cáo là Alonsô có những liên hệ tội lỗi với hoàng hậu. Nhà vua tin lời. Ong ra lệnh cho một chú lò vôi: – Khi một tiểu đồng đến hỏi rằng: “Lệnh nhà vua đã được thi hành chưa ?” thì cứ túm lấy cổ nó mà ném vào lò cho chết.

Hôm sau vua sai Alonsô đi hỏi như trên. Dọc đường anh vào nhà thờ dự ba thánh lễ liền. Còn nhà vua thì nóng lòng, sai tên vu cáo đi dò hỏi sự việc. Hắn tới và bị túm cổ ném vào lò vôi. Hết lễ Alonsô đến hỏi chủ lò vôi rồi về tường trình sự việc cho vua. Nhà vua ngạc nhiên và nhận biết sự vô tội của Alonsô. Ong hối cải và quyết tâm sống xứng đáng với người vợ thánh thiện của mình.

Nhưng rồi một thảm họa đã xảy ra. Hoàng tử Alfonsô nổi loạn. Hoàng hậu Elisabeth rất đau lòng. Ngài thêm lời cầu nguyện, sám hối và bố thí, Ngài đã thành công khi cỡi ngựa vào giữa trận địa, tay cầm thánh giá để ngăn cho khỏi xẩy ra việc đổ máu. Tại Lisbonne vẫn còn tấm đá cẩm thạch ghi dấu sự kiện này. Lợi dụng thời cơ bọn nịnh thần xúi giục nhà vua tin rằng: chính hoàng hậu đã thông đồng với con để khởi loạn. Elisabeth bị giam trong pháo đài Alamquer: nhưng hoàng hậu vẫn nhân từ, Ngài không chống đối theo lời khuyên của các lãnh Chúa mà còn làm cho họ trung thành hơn với vương quyền. Denis nhờ đó nhận biết sự lầm lẫn của mình. Ông công khai hối hận. Năm 1325 Denis từ trần cách thánh thiện sau một cơn bệnh lâu dài và đau đớn, dưới sự săn sóc tận tình của người vợ.

Từ đây Elisabeth cởi bỏ mọi y phục sang trọng, cắt tóc ngắn và nhập dòng ba Phanxicô. Ngài mặc áo dòng và đã sống trong một ngôi nhà cạnh dòng thánh Clara mà Ngài đã thiết lập ở Coimbra. Đời sống Ngài là một gương mẫu cho các nữ tu.

Năm 1336, con Ngài là vua Alphonsô gây chiến với vua miền Castille, người đã xử tệ với vợ mình, là con gái vua Alfonsô. Dầu đã yếu đau, thánh Elisabeth đã đuổi theo và gặp được đoàn quân ở Estremoz. Ngài đã thành công trong việc hòa giải hai nhà vua.

Trong cơn bệnh cuối đời của Ngài, có cả con và cháu hiện diện, Ngài còn được ơn an ủi đặc biệt và được Đức Mẹ đến đón trong lúc hơi thở cuối cùng. Ngài qua đời ngày 4 tháng 7 năm 1336. Đức giáo hoàng Urbanô đã suy tôn Ngài lên bậc hiển thánh.

(daminhvn.net)

+++++++++++++++++

04 Tháng Bảy

Củ Cà Rốt Của Tôi 

Một lão bà nọ qua đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các hành động của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành động bác ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy nhiên, Ðấng phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để mang người đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích vững để người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên Ðàng.

Người ăn mày cũng chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo của người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.

Một người khác cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất. Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: “Các người giang ra, đây là củ cà rốt của tôi”.

Người đàn bà cố gắng giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên Trời bị đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng rơi theo.

Một tác giả nào đó đã nói như sau: “Nguyên nhân của tất cả các sự dữ trên trần gian đều bắt đầu từ câu nói điều này thuộc về tội, điều kia thuộc về tôi”.

Khi con người muốn chiếm giữ cho riêng mình là lúc con người cũng muốn chối bỏ và loại trừ người khác. Nhưng càng muốn chiếm giữ cho riêng mình, con người không những chối bỏ người khác mà cũng đánh mất chính bản thân mình. Tình liên đới là điều thiết yếu cho sự thành toàn của bản thân chúng ta. Càng ra khỏi chính mình để sống cho người khác, chúng ta càng gặp lại bản thân, chúng ta càng lớn lên trong tình người. Ðó là nghịch lý mà Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: “Ai mất mạng sống mình, người đó sẽ tìm gặp lại bản thân”. Hạnh phúc của bản thân chính là làm sao cho người khác được hạnh phúc.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Tư Tuần 13 TN2

Bài đọc: Amo 5:14-15, 21-24; Mt 8:28-34.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy tìm điều lành chứ đừng tìm điều dữ.

Để làm điều lành và tránh điều dữ đòi con người phải biết rõ đâu là điều lành và đâu là điều dữ; nếu không, có người đang làm điều dữ mà cứ nghĩ đó là điều lành. Thứ đến, để thúc đẩy làm điều lành, con người cần biết rõ những lợi ích sẽ gặt hái được, và những tai hại phải lãnh nhận khi làm điều gian ác. Để biết những điều này, con người phải học hỏi; nhưng nhiều người nại lý do quá bận không học hỏi. Hậu quả là họ phải lãnh nhận bao thiệt hại vì không biết.

Các bài đọc hôm nay cho chúng ta một số ví dụ để nhận ra đâu là điều lành và đâu là những sự gian ác. Trong bài đọc I, ngôn sứ Amos tuyên bố cho con cái Israel biết: Nếu họ muốn được Thiên Chúa đoái thương bảo vệ, họ phải sống công bằng và bác ái với tha nhân; nếu không, bao nhiêu lễ vật họ dâng tiến và các lễ nghi trong Đền Thờ họ làm, chỉ là những điều trái mắt và không làm đẹp lòng Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, những người miền Gadarenes tuy nhận ra uy quyền trừ quỷ của Chúa Giêsu; nhưng lại không muốn Ngài ở với họ, vì họ sợ phải chịu thiệt hại nặng nề. Họ không nhìn ra những lợi ích khi Chúa Giêsu ở giữa họ. Họ coi trọng đàn heo hơn là sự lành mạnh linh hồn của hai người anh em họ, và họ không hiểu những tai hại khi sống với ma quỉ.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Hãy ghét điều dữ và chuộng điều lành.

1.1/ Sống công chính và làm điều lành là hai điều kiện để được Thiên Chúa bảo vệ.

Điều không đúng mà nhiều người lầm tưởng: Cứ là tín hữu, Thiên Chúa sẽ chúc lành và bảo vệ, mà không cần phải tuân giữ những gì Ngài truyền dạy. Con cái Israel nghĩ Thiên Chúa sẽ chúc lành và bảo vệ họ, vì họ là con cái của tổ phụ Giuse, người được Thiên Chúa bảo vệ và chúc lành. Họ quên đi họ phải ăn ở tốt lành như cha ông họ mới được Thiên Chúa đoái thương tới.

Giuse là cha của Ephraim và Manasseh. Hai chi tộc này chiếm phần lớn các đất đai và dân cư của vương quốc Israel; vì thế, không chỉ những người của hai chi tộc này tự nhận họ là “con cháu của Giuse,” hay thuộc “nhà Giuse,” mà ngay cả những người thuộc chi tộc khác trong vương quốc cũng nghĩ như thế.

“Nơi cửa công, hãy thiết lập công lý” ám chỉ nhiều bất công đã xảy ra trong các vụ xử kiện của người Do-thái, vua chúa và các quan án của Israel đã bị mua chuộc để xử bất công với những người nghèo. Một ví dụ dẫn chứng điều này là vụ xử kiện được bày mưu bởi bà hoàng hậu Jezebel để tố gian và ném đá chết ông Naboth, để tước đoạt vườn nho của ông này.

1.2/ Đạo không chỉ là những lễ nghi và lễ vật hy sinh bên ngoài.

Nhiều tín hữu và người Do-thái vẫn tin họ có thể làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng việc đi lễ và dâng lễ vật hy sinh, mà không cần phải sửa đổi cuộc sống. Họ nghĩ một khi Thiên Chúa thấy họ tham dự lễ nghi sốt sắng và bố thí chút tiền cho người nghèo, Ngài sẽ bỏ qua mọi tội lỗi cho họ. Đây là một lỗi lầm tai hại mà Thiên Chúa vạch ra hôm nay qua lời của ngôn sứ Amos: “Lễ lạc của các ngươi, Ta chán ghét khinh thường; hội hè của các ngươi, Ta chẳng hề thích thú… những lễ vật của các ngươi, Ta không vui nhận, chiên bò béo tốt các ngươi đem hiến tế, Ta chẳng đoái hoài. Hãy dẹp bỏ tiếng hát om sòm của ngươi, Ta không muốn nghe tiếng đàn của ngươi nữa.”

Để có thể thực hiện lẽ phải, con người trước tiên cần phải biết học hỏi để biết lẽ phải. Lẽ phải ở đây là sự thật được mặc khải từ Thiên Chúa trong Sách Thánh; chứ không phải những tư tưởng hay cách sống của thời đại. Thứ đến, Thiên Chúa đòi con người không chỉ biết lẽ phải, mà còn phải thực hiện lẽ phải; nghĩa là, phải thực thi tất cả những gì Ngài dạy.

2/ Phúc Âm: Cả thành ra đón Đức Giêsu, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.

2.1/ Chúa Giêsu đương đầu với quyền lực ma quỉ: Trình thuật Matthew kể: “Khi Đức Giêsu sang bờ bên kia của Biển Hồ đến miền Gadaranes, có hai người bị quỷ ám từ trong đám mồ mả ra đón Người; chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám qua lại lối ấy. Gặp Chúa Giêsu, chúng la lên rằng: “Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông? Chưa tới lúc mà ông đã đến đây làm khổ chúng tôi sao?” Chúng ta cần chú ý hai điểm quan trọng sau:

(1) Thiên Chúa và ma quỉ không thể ở chung: chỗ nào có sự hiện diện của Thiên Chúa, là không có sự hiện diện của ma quỉ và ngược lại. Ma quỉ biết Thiên Chúa sẽ tiêu diệt chúng vĩnh viễn trong Ngày Phán Xét. Thời gian trước ngày đó, chúng được quyền cám dỗ con người. Đó là lý do chúng nhắc khéo Chúa Giêsu là “chưa tới lúc” để Ngài tiêu diệt chúng.

(2) Kế hoạch của ma quỉ: Nhiều người thắc mắc tại sao ma quỉ xin nhập vào đàn heo và tại sao chúng lại lao xuống biển? Câu trả lời là chúng ta biết ma quỉ rất khôn ngoan, chúng đã có sẵn kế hoạch để dân làng “mời” Chúa Giêsu đi khỏi!

2.2/ Sợ hãi mất lợi tức làm dân thành quyết định thiếu khôn ngoan:

Trình thuật của Matthew không cho biết số lượng của bầy heo lao xuống biển; trình thuật của Marcô cho biết số lượng khoảng 2,000 con. Nhiều tác giả thắc mắc lý do tại sao Chúa Giêsu cho quỉ nhập vào đàn heo để gây thiệt hại cho dân làng như vậy. Chúng ta cần công bằng khi phán xét: Chúa Giêsu không phải là lý do chính gây ra việc đàn heo lao xuống biển; ma quỉ là nguyên nhân chính và chúng có uy quyền để gây ra thiệt hại cho đàn heo. Hơn nữa, mục đích của chúng khi gây thiệt hại là để dân làng mời Chúa Giêsu đi khỏi, để chúng có dịp tác hại dân làng.

Đây chỉ là một ví dụ trong muôn ngàn ví dụ dẫn chứng con người hành xử thiếu khôn ngoan và không theo thứ tự ưu tiên của cuộc đời.

(1) Mời Đức Kitô ra khỏi thành của họ: Mối liên hệ giữa Thiên Chúa với con người phải là mối liên hệ được ưu tiên hàng đầu; thế mà vì lợi nhuận vật chất, dân làng mời Chúa Giêsu ra khỏi làng của họ, để họ tiếp tục sống dưới ảnh hưởng của quỉ thần. Chúng biết con người chỉ ham thích những lợi lộc thấp hèn và sẽ dễ dàng sa vào bẫy của chúng. Một khi chúng đẩy được Thiên Chúa ra khỏi con người, họ sẽ thuộc về chúng và làm theo những gì chúng muốn.

(2) Coi linh hồn và sự an sinh của con người thua kém một bầy heo: Mối liên hệ giữa con người với con người phải được đặt trên những lợi lộc vật chất; thế mà dân làng không vui mừng vì hai con người được chữa lành khỏi quỉ từ nay không gây thiệt hại cho dân làng nữa, nhưng buồn giận vì đàn heo bị thiệt hại!

Hai điều này cho thấy dân làng đã hành xử thiếu khôn ngoan vì họ sợ bị thiệt hại vật chất nếu Chúa Giêsu hiện diện. Họ không nhận ra những ơn lành sẽ đến với họ qua việc Chúa Giêsu trục xuất quỉ thần.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Kính mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân thành thật đòi chúng ta phải thể hiện trong cuộc sống, chứ không phải chỉ đơn thuần biểu lộ qua những lễ nghi bên ngoài.

– Chúng ta phải quí trọng linh hồn của tha nhân hơn là những lợi lộc vật chất, vì mọi của cải thế gian sẽ qua đi trong khi chỉ có linh hồn tồn tại mãi mãi.  

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************