Lời Chúa Hôm Nay
Thứ Tư Tuần XXVII Mùa Thường Niên Năm chẵn
BÀI ĐỌC I: Gl 2, 1-2. 7-14
“Các đấng đã nhận biết ơn đã ban cho tôi”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.
Anh em thân mến, mười bốn năm sau, tôi lại lên Giêrusalem cùng với Barnaba và có đem Titô theo. Tôi đã theo ơn mạc khải mà lên đó, và tôi đã trình bày với các đấng đó về Tin Mừng mà tôi rao giảng nơi các dân ngoại, tôi bàn hỏi riêng với những bậc vị vọng, vì e rằng mình đang bôn tẩu hoặc đã bôn tẩu luống công chăng.
Trái lại, khi các đấng ấy thấy rằng tôi được uỷ nhiệm rao giảng Tin Mừng cho người không chịu cắt bì, cũng như đã uỷ nhiệm cho Phêrô rao giảng cho những người đã chịu cắt bì, (vì Đấng đã ban cho Phêrô làm Tông đồ cho những người đã chịu cắt bì, cũng đã ban cho tôi làm Tông đồ lo cho các dân ngoại), và khi đã nhận biết ơn đã ban cho tôi, thì Giacôbê, Kêpha và Gioan, là những vị được kể như cột trụ, đã bắt tay tôi và Barnaba, tỏ tình thông hảo. Thế là chúng tôi đi sang các dân ngoại, còn các đấng thì đi đến với những người đã chịu cắt bì. Bấy giờ chúng tôi chỉ còn phải nhớ đến những người nghèo khổ, và đó là chính điều tôi đã định tâm thi hành.
Nhưng khi Kêpha đến Antiôkia, tôi đã phản đối ông ngay trước mặt, vì ông làm điều không phải. Vì chưng trước khi mấy người bên Giacôbê đến, thì ông vẫn dùng bữa với những người dân ngoại, nhưng khi những người ấy đến, thì ông lẩn lút và tự lánh mặt đi, bởi sợ những người thuộc giới cắt bì. Những người Do-thái khác đều giả hình như ông, thậm chí cả Barnaba cũng bị lôi cuốn theo sự giả hình của họ. Nhưng khi thấy họ không thẳng thắn sống theo chân lý Tin Mừng, tôi đã nói với Kêpha trước mặt mọi người rằng: “Nếu ông là Do-thái, mà còn sống theo thói người dân ngoại, chứ không theo thói người Do-thái, thì lẽ nào ông bắt ép người dân ngoại phải theo thói người Do-thái sao? Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 116, 1. 2
Đáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).
Xướng: 1) Toàn thể chư dân, hãy khen ngợi Chúa! Hết thảy các nước, hãy chúc tụng Người! – Đáp.
2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng ta thực là mãnh liệt, và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời. – Đáp.
ALLELUIA: Mt 4, 4b
Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 11, 1-4
“Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông”. Người nói với các ông: “Khi các con cầu nguyện, hãy nói:
‘Lạy Cha, nguyện danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ’ “. Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
++++++++++++++++++
10/10/2018 – THỨ TƯ TUẦN 27 TN
Lc 11,1-4
ĐỂ VINH DANH THIÊN CHÚA
“Lạy Cha, xin làm cho Danh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến.” (Lc 11,2)
Suy niệm: “Hữu sự thì vái tứ phương, vô sự nén hương chẳng mất”. Hoá ra làm các việc thờ phượng với tâm thức thực dụng không phải là chuyện mới có đây. Khi “hữu sự” người ta mới “cầu Trời, khấn Phật”. Người ta đến các Đền, Chùa, Nhà Thờ để cầu xin nhiều hơn là để cầu nguyện. Ngay các ki-tô hữu cũng đưa ‘cơ chế xin-cho’ vào mối tương quan giữa Thiên Chúa với mình. Chúa Giê-su đã mặc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa là Cha và chúng ta phải sống với Ngài trong tâm tình cha con. Người con hiếu thảo là người con biết sống thế nào để làm rạng rỡ gia phong. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta càng phải làm cho “danh Cha cả sáng” hơn nữa. Nếu chỉ sống với Chúa bằng não trạng thực dụng: chỉ cầu nguyện với Chúa để ‘xin xỏ’ cho được việc mình, thì đó không phải là cách sống của người con ngoan coi Thiên Chúa là Cha của mình.
Mời Bạn: Là ki-tô hữu, là con cái Thiên Chúa, mối quan tâm duy nhất của chúng ta là làm cho ‘Danh Cha cả sáng, triều đại Cha mau đến’ bằng lời cầu nguyện và những việc làm cụ thể hằng ngày. Ngay khi cầu xin cho những nhu cầu của mình cũng như của anh chị em, chúng ta cũng hướng tới mục tiêu làm vinh danh Thiên Chúa.
Chia sẻ: Cùng nhau làm một việc ‘phi lợi nhuận’ để tôn vinh Chúa: chầu Thánh Thể, một hoạt động bác ái xã hội.
Sống Lời Chúa: Tâm niệm và thực hành Lời Chúa: “Dù ăn, dù uống, hay bất cứ làm việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Co 10,31).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con nguyện chịu mọi sự gian nan thua thiệt miễn sao chúng con luôn làm mọi sự để cho Danh Chúa được cả sáng. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
10 THÁNG MƯỜI
Lòng Tôn Sùng Đích Thực Đối Với Chúa Kitô
Trong một quốc gia có truyền thống Kitô giáo lâu đời như nước Ý, lòng đạo đức bình dân có một đặc tính Kitô giáo không thể phủ nhận được. Rất nhiều tập tục của quốc gia này bắt nguồn từ các lễ mừng của Giáo Hội và vẫn còn được nối kết với các dịp lễ ấy. Cần phải lưu ý đến nguồn gốc của các tập tục này. Trong trường hợp một số tập tục có vẻ đi lệch khỏi các nguồn gốc nguyên thủy, cần phải cố gắng để trả lại cho chúng ý nghĩa ban đầu.
Đối với những sự sùng ngưỡng có tính cá nhân, chúng ta cần liệu sao để chúng không bao giờ bị méo mó trở thành một thứ đạo đức sai lạc, mê tín dị đoan, hay những thực hành ma thuật. Như vậy, lòng sùng kính các thánh – vốn được thể hiện trong các lễ kính thánh quan thầy, trong các cuộc hành hương, rước kiệu và trong rất nhiều hình thức đạo đức khác – không được bị giảm trừ đến chỉ còn là chuyện cầu xin sự bảo vệ, cầu xin cho được những sở hữu vật chất, hoặc cho sự lành mạnh thể xác. Tiên vàn các tín hữu phải xem các thánh như là những mẫu gương sống và bắt chước Chúa Kitô. Các thánh phải được giới thiệu như là một con đường dẫn tới lòng sùng mộ lớn lao hơn đối với Chúa Kitô.
Phương cách tốt nhất để chống lại những lạm dụng là đưa những lời Tin Mừng vào trong các cử hành đạo đức bình dân. Đối với các tín hữu ưa chuộng những hình thức sùng ngưỡng bình dân, chúng ta cần hướng dẫn họ đi từ một dạng thái đức tin mơ hồ đến những biểu lộ của niềm tin Kitô giáo đích thực. Chúng ta phải tìm cách Phúc Aâm hoá lòng đạo đức bình dân, qua đó chúng ta có thể giúp tháo gỡ những khuyết điểm của nó, gạn đục khơi trong nó, làm cho những yếu tố ‘hàm hồ’ trở nên có ý nghĩa minh bạch hơn trong bối cảnh của đức tin, đức cậy và đức ái Kitô giáo đích thực.
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 10/10
Gl 2, 1-2.7-14; Lc 11, 1-4.
LỜI SUY NIỆM: “Có một lần Đức Giêsu cầu nguyện ở nơi kia, Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện cũng như ông Gioan đã dạy môn đệ của ông.”
Người môn đệ của Chúa Giêsu khi nhìn ngắm cách Người cầu nguyện, đã thưa với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện.” và Người đã ban “kinh Lạy Cha”. Lời kinh này, từ Chúa Giêsu đến với chúng ta, đó là lời kinh của Chúa. Một đàng qua những lời trong kinh này, Con Một Thiên Chúa quả thật ban cho chúng ta những lời mà Chúa Cha đã ban cho Người. Người là Thầy dạy chúng ta cầu nguyện. Đằng khác là Ngôi Lời Nhập Thể, nên trong trái tim nhân loại của Người. Người biết rõ nhu cầu của những anh chị em loài người của Người, và Người bày tỏ những nhu cầu đó cho chúng ta. Người là mẫu mực của việc cầu nguyện của chúng ta (Gl 2765).
Lạy Chúa Giêsu. Xin cho chúng con luôn biết cầu nguyện , bởi cầu nguyện là một hồng phúc Chúa ban cho chúng con. Để nâng tâm hồn chúng con lên gần Chúa hơn.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
10 Tháng Mười
Trần Như Nhộng
Trần Bình vốn là một mưu thần đời nhà Hán, thời Hán Sở tranh hùng. Một hôm, khi trốn Sở về đầu Hán, Trần Bình phải đi qua một con sông lớn. Người lái đò đưa khách qua lại vốn là một tay cướp giật, giết người khét tiếng. Hắn nghĩ Trần Bình là một người giàu có, định ra tay hãm hại để thâu đoạt tiền của. Biết ý định của tên lái đò, trước khi xuống đò, Trần Bình đã cởi bỏ hết quần áo. Mình trần như nhộng, Trần Bình lại đến xin tên lái đò cho chèo phụ giúp hắn. Nghĩ rằng một người trần truồng như thế không phải là một người giàu có, tên lái đò đã để yên cho Trần Bình. Thế là ông thoát nạn.
Ðôi khi phải chấp nhận một vài nhục nhã, cắt bỏ đi một phần của cải hay cả một phần thân thể, chúng ta mới có thể thoát khỏi hiểm nguy đe dọa đến tính mạng. Trong bất cứ một cuộc di tản nào, để bảo đảm cho mạng sống, đôi khi người ta phải bỏ lại đằng sau nhà cửa, ruộng vườn, tài sản và ngay cả bà con thân thuộc của mình. Chúng ta có một sự sống giá trị gấp bội phần sự sống trên trần gian này. Sự sống ấy đòi hỏi chúng ta phải hy sinh tất cả mọi sự trong cuộc sống tạm bợ này. Lời sau đây của Chúa Giêsu đã đánh động không biết bao nhiêu người trong lịch sử nhân loại: “Lời lãi cả thế gian để được ích gì nếu mất linh hồn mình?”
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 27 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Gal 2:1-2, 7-14; Lk 11:1-4.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nguyên tắc và hành động
– Hành động muốn nhất quán phải theo một nguyên tắc, chứ không tùy hứng lúc nào muốn làm thì làm khi nào không muốn thì không làm. Trong một cộng đòan cũng thế, có một số nguyên tắc và qui luật tất cả mọi người phải giữ thì mới có sự hòa điệu trong cộng đòan. Nếu để mặc ai muốn làm gì thì làm thì cộng đòan sẽ bị xáo trộn và mất trật tự.
– Trong việc giáo dục cũng thế, để việc giáo dục các con trong gia đình có hiệu quả, cha mẹ cần đồng ý với nhau một số qui tắc và triệt để tuân theo. Nếu cha mẹ giáo dục tùy hứng và không đồng nhất, con cái dễ bị lẫn lộn không biết cái gì tốt cái gì xấu, không biết phải theo ai và làm khi nào. Kết quả có thể con cái sẽ sống buông thả mà không cần theo luật lệ.
– Trong Giáo Hội sơ khai cũng có những vấn đề như thế. Bài đọc I trình bày sự cách biệt giữa người Do Thái và Dân Ngọai, một bên là Phaolô bên kia là Phêrô, một số các Tông Đồ, và những người thuộc giới cắt bì. Trong Phúc Âm, khi được yêu cầu dạy cho các môn đệ biết cách cầu nguyện, Chúa đã dạy cho các ông cách cầu nguyện trong Kinh Lạy Cha. Kinh này tóm tắt một số các nguyên tắc quan trọng và cần thiết khi một người cầu nguyện với Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Cần hành động theo qui tắc để bảo vệ sự hiệp nhất trong Giáo Hội.
1.1/ Ý ngay lành của Phaolô: Sự hiệp nhất trong Giáo Hội là một trong những đề tài quan trọng của các Thư Phaolô. Trong trình thuật hôm nay, thánh Phaolô muốn hiệp thông với Giáo Hội tại Jerusalem nên ngài, cùng với Barnaba và Titus, lên đó để trình bày cho Phêrô, người lãnh đạo Gíao Hội, và một số những người có thế giá trong Giáo Hội, về Tin Mừng mà ngài rao giảng cho Dân Ngọai. Mục đích của ngài là để cho có sự thống nhất trong đạo lý để đừng gây ngộ nhận cho các tín hữu mới trở lại theo Chúa.
1.2/ Mỗi người có một sứ vụ khác nhau trong việc rao giảng cùng một Tin Mừng.
– Trong kế họach của Thiên Chúa, Phaolô được Chúa trao sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho những người không cắt bì (Dân Ngọai); trong khi Phêrô được Chúa trao sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho những người cắt bì (Do Thái). Sứ vụ tuy có khác nhau nhưng Đấng đã hoạt động nơi ông Phê-rô, biến ông thành Tông Đồ của những người được cắt bì, cũng đã hoạt động biến Phaolô thành Tông Đồ các Dân Ngoại.
– Phải biết tôn trọng sứ vụ của người khác trong việc rao giảng Tin Mừng: Khi nhận ra ân huệ Thiên Chúa đã ban cho Phaolô, các ông Giacôbê, Phêrô và Gio-an, những người được coi là cột trụ, đã bắt tay Phaolô và Barnaba để tỏ dấu hiệp thông: Phaolô và Barnaba thì lo cho các Dân Ngoại, còn Phêrô, Giacôbê và Gioan thì lo cho những người được cắt bì. Một điều chung tất cả cùng nêu lên là phải nhớ đến những người túng thiếu.
1.3/ Để việc rao giảng Tin Mừng có hiệu quả, những người lãnh đạo phải hành động theo những nguyên tắc nhất định. Một ví dụ cụ thể là sự xung đột tường thuật hôm nay: Theo nguyên tắc: “Không còn chuyện phân biệt Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Đức Ki-tô”(Gl 3:28-28), nhưng hành động của các Tông Đồ và đám đông rất khác nhau:
– Hành động của Phêrô: Ông thường dùng bữa với những người gốc Dân Ngoại trước khi có những người của ông Giacôbê đến; nhưng khi những người này đến, ông lại tránh né và tự tách ra, vì sợ những người được cắt bì.
– Hành động của đám đông: Những người Do-thái khác cũng theo ông mà giả hình giả bộ, khiến cả ông Barnaba cũng bị lôi cuốn mà giả hình như họ.
– Hành động của Phaolô: Khi ông Phêrô đến Antiôchia, Phaolô đã cự lại Phêrô ngay trước mặt, vì ông đã làm điều đáng trách và không đi đúng theo chân lý của Tin Mừng. Phaolô đã sửa sai Phêrô trước mặt mọi người: “Nếu ông là người Do Thái mà còn sống như người Dân Ngoại, chứ không như người Do Thái, thì làm sao ông lại ép người Dân Ngoại phải xử sự như người Do Thái?”
2/ Phúc Âm: Sự quan trọng của cầu nguyện trong Tin Mừng Luca.
2.1/ Không phải ai cũng biết cách cầu nguyện: Theo phong tục của Do Thái, các Rabbi thường dạy cho các môn đệ một kinh đơn giản để họ có thể dùng hằng ngày để cầu nguyện. Gioan Tẩy Giả cũng làm như thế cho các môn đệ của ông. Và hôm nay, một người trong nhóm môn đệ của Chúa Giêsu cũng đến và nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gioan đã dạy môn đệ của ông.” Lý do tại sao phải dạy là vì các môn đệ không biết cách cầu nguyện làm sao cho đúng: cái gì cũng xin, xin những điều hại cho người khác, chỉ biết ích kỷ xin cho mình …
2.2/ Chúa Giêsu dạy cho môn đệ cách cầu nguyện: Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói: “Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, triều đại Cha mau đến, xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy; xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”
Quan sát những lời dạy của Chúa Giêsu, chúng ta nhận thấy có những nguyên tắc sau:
(1) Những gì liên quan tới Thiên Chúa: Trước tiên, lời cầu nguyện được dâng lên Thiên Chúa là Cha chứ không phải bất cứ ai khác; Người luôn yêu thương và quan tâm đến nhu cầu của con cái mình. Tất cả những gì thuộc Thiên Chúa phải được con người quan tâm đến trước những nhu cầu của cá nhân con người: xin làm cho thánh danh Cha vinh hiển chứ không xin làm vinh danh con, xin cho triều đại Cha mau đến chứ không xin cho triều đại của con đến trước Cha. Cầu nguyện nhưng cũng nhận ra bổn phận của người con: làm vinh danh Cha và làm cho triều đại Cha mau đến bằng những công việc và cách sống của mình; để mọi người nhìn thấy và ngợi khen Cha trên trời.
(2) Những gì liên quan tới con người: cả quá khứ, hiện tại, và tương lai.
– Hiện tại: Xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy;
– Quá khứ: Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con.
– Tương lai: Và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải hành động theo những nguyên tắc nhất định trong đời sống cá nhân, gia đình, và cộng đòan; để bảo vệ sự hiệp nhất của tập thể. Cần hiểu biết lý do và sự quan trọng của các nguyên tắc trước khi hành động và dạy người khác làm như thế.
– Chúng ta cần phải nhận ra và tôn trọng sứ vụ của mọi người trong kế họach cứu độ của Thiên Chúa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
****************