“Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”.
Judith Swanson tâm sự, “Từ ngày vào lớp Giải Phẫu học, chúng tôi thấy một bức hình gồm tên và vị trí của xương và cơ chính trên cơ thể con người. Nó ở đó suốt học kỳ, dù không bao giờ được đề cập. Hôm thi cuối cấp, nó biến mất. Đề thi, “Gọi tên và xác định vị trí của xương và cơ chính!”. Cả lớp phản đối, “Chúng tôi chưa bao giờ học cái đó!”. “Đó không phải là lời bào chữa!”, giáo sư nói; “Kiến thức đã có trong nhiều tháng”. Sau khi chúng tôi vật lộn với bài kiểm tra, ông thu bài và xé chúng. Ông nói, “Hãy nhớ, giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”. Ngày đầu năm Dương lịch, Hội Thánh mời gọi chúng ta chiêm ngắm và học nơi Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa ‘và là thầy dạy’ của mọi môn đệ. Nhiều lần, chúng ta đánh giá cao Đức Maria là môn đệ của Chúa Giêsu; tuy nhiên, trước khi trở thành môn đệ của Ngài, Maria là người đã sinh, dưỡng, dục, ‘và là thầy dạy’ của Đấng mà Mẹ là môn sinh của Ngài. Thật thú vị, Mẹ còn được gọi là “Ái Nữ của Con mình!”.
Tin Mừng hôm nay nói, “Hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”. Trong hài nhi này, bản tính nhân loại kết hợp với bản tính thần linh. Maria là mẹ của Giêsu, một Giêsu có hai bản tính, hoàn toàn người và hoàn toàn Chúa. Ở đây phải xác định và bác bỏ hai thái cực. Chúa Giêsu không thực sự và thực sự chỉ là một Thiên Chúa vờ làm người; Ngài cũng không thực sự là một con người chỉ giả vờ là Chúa. Ngài không mang thần tính như chiếc áo có thể cởi ra khi vào cửa; và Con Thiên Chúa đã không đeo mặt nạ bằng da thịt để che giấu sự rạng rỡ của khuôn mặt thần linh. Không, Chúa Giêsu hoàn toàn là Chúa, hoàn toàn là người trong mầu nhiệm đức tin được gọi là “hiệp nhất bản thể”. Và bởi là mẹ của một người, không phải là mẹ của một bản tính, nên Maria là Mẹ của Chúa. Đây là giáo lý không suy suyển của Giáo Hội từ Công Đồng Êphêsô, thế kỷ thứ 5.
Qua thư Galata hôm nay, Phaolô nói, “Khi đã tới lúc thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ”. Chúa Giêsu không thể cứu chuộc những gì xa lạ với Ngài; Ngài đã mặc lấy thân phận con người của chúng ta. Vì vậy, thật phù hợp khi Ngài được sinh ra như tất cả mọi người, từ một người mẹ. Và nếu Maria biến mất khỏi các trang Tin Mừng sau khi sinh Chúa Giêsu thì Mẹ vẫn hoàn thành vai trò của mình trong lịch sử cứu độ. Sự vâng phục, quảng đại của Mẹ đã cho phép Thiên Chúa sử dụng cả xác lẫn hồn để viết chương đầu tiên của câu chuyện có thật của một con người, câu chuyện về một Giáo Hội. Như tất cả câu chuyện có thật; một nhân vật đến trước, một cuộc sống được sống, và sau đó, ‘cuốn sách’ ra đời!
Mẹ Thiên Chúa ban cho chúng ta một người mẹ khác, Mẹ Giáo Hội, người đã rửa chúng ta trong dòng nước Thánh Tẩy, nhận chúng ta vào gia đình Thiên Chúa. Thiên chức làm mẹ của Maria ban cho thế giới Chúa Giêsu; Chúa Giêsu ban cho chúng ta Giáo Hội. Chúng ta có Chúa Giêsu là anh trưởng và có Thiên Chúa là Cha; mỗi người chúng ta có thể nói, Mẹ là Mẹ Giáo Hội ‘và là thầy dạy’ của tôi. Tôn vinh Mẹ vì ơn gọi làm mẹ của Mẹ, chúng ta tuyên xưng Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Chúa Giêsu, Đấng mà Mẹ đã nựng trên đầu gối, cũng là Đấng quay cả thế giới trên ngón tay của Ngài!
Anh Chị em,
“Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”, không có gì lạ thường nơi gia đình nghèo này! Cũng thế, hài nhi Giêsu, được Maria nuôi nấng, dạy dỗ cũng không có gì lạ thường; nhưng quả là quá phi thường khi Đức Maria dưỡng dục Con Một Thiên Chúa, một Thiên Chúa làm người. Thiên Chúa thường làm những điều vĩ đại nơi những điều nhỏ bé. Năm mới có lẽ cũng không có gì lạ thường, nhưng sẽ rất khác thường, nếu mỗi người chúng ta nhìn nó trong viễn cảnh của đức tin. Nhờ lời cầu bầu của “Đức Bà là toà Đấng Khôn Ngoan”, ‘và là thầy dạy’ của mỗi người, chúng ta hãy liên kết công việc của mình, trái tim của mình với Chúa Giêsu, hẳn cuộc đời chúng ta cũng sẽ vĩ đại trong chương trình vĩ đại của Ngài!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, “giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”, xin dạy con những bài học không lời của Mẹ; giúp con như Mẹ, để tâm suy đi nghĩ lại những việc Chúa làm trên con và trên người khác, dù chúng tầm thường nhỏ bé!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)