Điện thoại đổ chuông, tôi bắt máy. Phía bên kia là giọng trầm ấm quen thuộc của cô tôi: “Cháu ạ, đã có thông báo về Đại Lễ hành hương Mẹ La Vang chưa? Tháng Tám năm nay có tổ chức lễ tại La Vang như mọi năm không cháu?”. Tôi mau mắn trả lời cô: “Dạ có cô ạ. Thông tin về cuộc lễ Hành hương đã có rồi, cháu sẽ chuyển cho cô.”
Thế đó, nhắc đến Mẹ La Vang là cô cháu chúng tôi huyên thuyên, vui vẻ, những kỷ niệm đẹp chúng tôi có được trong nhiều lần cô tôi trở về hành hương La Vang. Cô tôi năm nay đã ngoài 70 tuổi, người gốc Quảng Trị vào Nam lập nghiệp. Bao nhiêu năm xa quê, nhưng chưa năm nào cô bỏ lỡ cơ hội hành hương về bên Mẹ La Vang. Suốt năm cô cố gắng làm việc, dành giụm để có thể đến bên Mẹ vào mỗi dịp tháng Tám. Hai năm đại dịch không đi được, cô tiếc lắm. Sau đại dịch kinh tế khó khăn hơn, nhưng không vì thế mà cô nản lòng. Cô không muốn lỡ hẹn với Mẹ La Vang yêu dấu.
Chúng tôi may mắn hơn, vì được sống cận kề bên Mẹ. Đã nhiều lần tôi được đến vùng đất linh thiêng này cách dễ dàng. Tôi thuộc nằm lòng mọi ngõ ngách của khuôn viên đất Mẹ. Tôi biết rõ sự tích Mẹ hiện ra để che chở đoàn con cái Chúa trong cuộc bách hại đạo năm 1798 dưới thời vua Cảnh Thịnh, và cứu giúp họ vượt qua căn bệnh hiểm nghèo giữa chốn rừng thiêng nước độc. Tôi nhớ như in lời hứa của Mẹ La Vang năm xưa: “Các con hãy tin tưởng và cam lòng chịu khổ. Mẹ đã nhận lời các con cầu xin. Từ nay về sau, hễ ai chạy đến cầu khẩn cùng Mẹ ở chốn này, Mẹ sẽ nhận lời ban ơn theo ý nguyện”.
Có thể, đối với nhiều điều khác thì “quen quá hóa nhàm”, nhưng với tôi, đến với Mẹ La Vang chưa bao giờ làm cho tôi thấy chán. Cứ mỗi lần đến bên Linh đài Mẹ La Vang, tôi đều cảm nhận sự bình yên đến lạ. Bởi tôi tin rằng, có Mẹ từ ái đang ngày đêm giang rộng đôi tay chờ đón con trở về. Bởi Mẹ La Vang – Mẹ Việt Nam – Mẹ của đoàn con dương thế lầm than khốn khổ. Mẹ vẫn đứng đó, chờ đón những ai đến bên Mẹ. Mẹ sẵn sàng trao ban chính Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Mẹ. Mẹ đứng đó mà nhìn thấu suốt nỗi lòng của từng người con để cảm thông và chia sớt, để chữa lành và thi ân.
Mỗi người con đến với Mẹ đều mang theo biết bao tâm tình. Không ai bảo ai, nhưng trong thâm tâm mỗi người đều cảm nhận được tình thương của Mẹ. Người đến tạ ơn, kẻ đến cầu khẩn, khi trở về lòng đầy phấn khởi, bình an. Tôi đã được nghe biết bao chuyện lạ người ta truyền tụng về những ơn lạ Mẹ ban. Tôi đã có dịp đi hết các bức tường để đọc những tấm bia tạ ơn của những người đã được Mẹ thi ân lưu lại trên thánh địa.Tạ ơn Chúa cho Mẹ thực hiện muôn điều kỳ diệu trên những người con bé nhỏ đến bên Mẹ, kêu van Mẹ và tin tưởng vào lời cầu bầu của Mẹ.
Có lẽ vì cảm nhận được tình thương của Mẹ, nên con cái Mẹ khắp nơi siêng năng chạy đến với Mẹ. Ngày nay, không những người trong nước mà còn nhiều đoàn hành hương từ khắp năm châu tuôn đến La Vang. Vào những ngày đại lễ kính Mẹ, mùa hè, dịp nghỉ lễ, hết đoàn này đến nhóm kia hành hương kính viếng Mẹ, dâng Thánh lễ, cầu kinh xướng hát. Kẻ đi một mình thì âm thầm cầu khẩn xa xa ở gốc cây, ghế đá; người thì đến trước tượng Mẹ cung chiêm gối quỳ. Kẻ thì cố tiến đến sờ vào chân Mẹ, người thì ngưỡng vọng thánh nhan Mẹ say sưa lời kinh Avê. Cả một không gian thánh thiêng với bao tâm tình tha thiết dâng về Chúa nhờ lời chuyển cầu của Mẹ La Vang.
Tôi cũng biết được nhiều người trở lại đạo Chúa nhờ hồng ân Mẹ La Vang. Và không ít người được ơn hoán cải trở về đường ngay nẻo chính. Tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa vô vàn. Tri ân Mẹ không ngơi.
Đoàn con cái Mẹ vẫn luôn hướng về La Vang. Những ai đã đến lại cứ khắc khoải hy vọng được trở về “Nhà Mẹ”. Những ai chưa một lần đến, nghe danh Mẹ La Vang đã thấy thân thương muốn gần. Có lẽ vì thế mà Cố Linh mục Giuse Maria Nguyễn Văn Thích đã gửi gắm tâm tình yêu mến Mẹ qua những vần thơ đầy xác tín:
“…Còn trời đất còn nước non,
Con còn cầu khẩn, Mẹ còn đoái thương.
Nay con từ biệt Thánh Đường,
Thân tuy cách đó dạ thường mến đây.
Chốn này, ngày này, hội này,
Lòng này ghi tạc dám phai đá vàng…”
La Vang tuy vẫn còn nhỏ hẹp, thiếu thốn mọi bề, nhưng tôi dám chắc một điều: Đến với Mẹ La Vang, BẠN sẽ không ra về tay không, bởi “MẸ LA VANG – MẸ CỦA ĐOÀN CON HIỆP HÀNH” đang chờ mong đoàn con trở về với Mẹ, để Mẹ yêu thương vỗ về, an ủi.
La Vang – Ngôi nhà chung của Mẹ chúng ta đó. La Vang – nơi tình Chúa chứa chan, tình Mẹ lai láng và cả khung trời bình an đang chờ đón BẠN.
Chúng ta hẹn nhau về La Vang hành hương kính viếng Mẹ mến yêu, BẠN nhé!
Hẹn gặp BẠN – con yêu dấu của Mẹ La Vang!
Nữ tu Maria
Dòng Mến Thánh Giá Huế