Ngày 08/02: Thánh Giêrônimô Êmilianô, Linh Mục Và Giôsêphina Bakhita, Trinh Nữ

08/02/2025

1.THÁNH GIÊRÔNIMÔ ÊMILIANÔ

Giêrônimô sinh tại Vênitia, nước Ý, năm 1481 trong một gia đình quý tộc. Lớn lên, lúc đó, quê hương bị giặc ngoại xâm. Cậu phải tòng quân. Sống trong quân ngũ, cậu bị lây nhiễm thói xấu của đồng đội; sống phóng túng, trụy lạc.

Nhưng một hôm cậu bị quân địch bắt, xiềng tay chân trong một trại giam chật hẹp dơ bẩn. Trong cảnh ngục tù, cậu hồi tâm suy nghĩ và ăn năn sám hối, trở về với Chúa. Cậu cầu xin Đức Mẹ cứu thoát và Đức Mẹ đã cứu cậu cách lạ lùng.

Trở về Vênitia, Giêrônimô quyết chí theo gương Chúa, sống đời bác ái yêu thương, đặc biệt giúp đỡ các trẻ mồ côi và người nghèo khổ. Cậu xin vào chủng viện học tập và thụ phong linh mục năm 1518, lúc 37 tuổi. Từ đó cha tận hiến hoàn toàn cho công cuộc bác ái.

Ngài quy tụ và nuôi dưỡng giáo dục các trẻ bị bỏ rơi và thương giúp những người bệnh tật, nghèo khổ. Ngài bán hết gia tài của cải cha mẹ và thân nhân cho để lo cho họ. Ngài đến gõ cửa các nhà hảo tâm và họ sẵn sàng trợ giúp. Với tiền đó, ngài xây cất nhà mồ côi, trại dưỡng lão và trường học, để chăm sóc người nghèo và dạy dỗ trẻ mồ côi, trẻ lang thang bụi đời.

Có nhiều linh mục và giáo dân sốt sắng cộng tác với ngài. Nhờ thế mà năm 1532 ngài thành lập được một tu hội, trước hết chuyên lo điều khiển các cô nhi viện do ngài sáng lập, sau đó lo cho cả những kẻ khốn khó. Trụ sở đặt tại Somasca gần Bergamô nên được gọi là dòng Somasca và Đức Giáo Hoàng Phaolô III chấp nhận ngày 05-07-1540.

Xảy ra bệnh dịch tàn phá xứ sở, ngài hết lòng chăm sóc những người mắc bệnh hiểm nghèo và chôn cất những người chết, nên ngài phải nhiễm bệnh. Ngài mất ngày 08/02/1537, lúc 56 tuổi. Năm 1767 Ngài được tôn phong Hiển Thánh, và được Đức Giáo Hoàng Piô XI chọn làm thánh Bảo trợ các trẻ mồ côi.

2. THÁNH GIÔSÊPHINA BAKHITA

Giôsêphina Bakhita sinh khoảng 1869 tại Sudan (Phi châu).

Vào lúc 10 tuổi, ngài bị bắt cóc bởi bọn buôn nô lệ và được đặt tên là “Bakhita,” hoặc “đứa may mắn.” Bị buôn đi bán lại ở các thị trường El Obeid và Khartoum, Bakhita phải trải qua đủ loại đau khổ về tinh thần, tâm lý và thể xác vì thân phận nô lệ. Khi lần sau cùng, cô được bán cho ông Callisto Legnani, vị lãnh sự Ý thực tâm muốn giải thoát cô, thì cuộc đời cô mới thực sự thay đổi. Khi vị lãnh sự trở về Ý thì Bakhita cũng xin tháp tùng gia đình ông. Mặc dù sau đó cô tiếp tục làm công cho một gia đình khác, cuộc đời Bakhita ở Ý là một cuộc đời hạnh phúc. Cô được đối xử tử tế và được tôn trọng.

Cô cũng làm quen với các nữ tu dòng Bác Ái Canossa ở Venitia nước Ý; chính họ đã nói với cô về Thiên Chúa và cô được thu hút đến với Người. Sau nhiều tháng học hỏi, cô được Rửa tội,

Thêm sức và Rước lễ. Cô lấy tên mới là Jôsêphina để đánh dấu một cuộc đời mới trong Ðức Kitô. Cô nói: “Khi nhìn thấy mặt trời, mặt trăng và muôn tinh tú, tôi tự nhủ: “Ai có thể là Chủ Nhân những vật mỹ miều ấy?”. Tôi vô cùng khát khao để thấy Người, để biết Người và để thần phục Người”.

Vài năm sau Giôsêphina gia nhập tu viện Bác Ái Canossa ở Venitia nước Ý. Trong 50 năm tiếp đó, cô là một nữ tu nổi tiếng về đạo đức và công việc bác ái. Trong đời tu trì, sơ Giôsêphina đảm trách các công việc rất tầm thường nhưng cần thiết cho nhà dòng như: nấu ăn, may vá, giữ cửa tu viện ở Schio, gần Pađua. Thái độ hiền lành, hòa nhã và giọng nói êm ả của sơ là sự an ủi cho những người nghèo và người đau khổ thường đến với nhà dòng xin giúp đỡ.

Trong những giờ phút cuối đời, dường như sơ sống lại những ngày kinh hoàng của đời nô lệ. Người ta nghe chị rên rỉ nói với người y tá rằng: “Làm ơn nới lỏng cái xích sắt ấy một chút… nó nặng quá!”. Chị qua đời năm 1947 tại Italia.

Chị được Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II phong Chân phước năm 1992. Đến tháng 10/2000, Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã phong Thánh cho Chị. Chị được coi là người nô lệ Phi Châu đầu tiên được Giáo Hội đưa lên bàn thờ.